ẢNH HƯỞNG CỦA SỨC MẠNH TRÊN BIỂN ĐỐI VỚI LỊCH SỬ 1660-1783 - Trang 449

XI

Chiến tranh trên biển ở châu Âu, 1779-1782.

Chương trước kết thúc với những quan điểm của Washington – được

thể hiện bằng nhiều cách và tại những thời điểm khác nhau – về ảnh hưởng
của sức mạnh trên biển đối với cuộc đấu tranh giành độc lập của Mỹ. Nếu
khuôn khổ tác phẩm cho phép, có thể củng cố các quan điểm này bằng
những tuyên bố tương tự của tổng tư lệnh quân Anh là Sir Henry Clinton

*

. Ở

châu Âu, kết quả của chiến tranh còn phụ thuộc vào tác nhân này hơn nữa. Ở
đây, đồng minh có ba mục tiêu khác nhau, và trước cả ba mục tiêu, nước
Anh đều giữ thế phòng thủ. Mục tiêu thứ nhất là đổ bộ lên chính nước Anh,
mà trước hết là tiêu diệt hạm đội Eo biển – kế hoạch này, nếu quả thật đã
được suy tính một cách thấu đáo thì cũng khó có thể nói rằng đã có những
cố gắng nghiêm túc nhằm thực hiện nó. Thứ hai, giành lại Gibraltar từ tay
Anh: thứ ba, chiếm Minorca. Đồng minh chỉ giành chiến thắng ở mục tiêu
cuối cùng này mà thôi. Anh bị hạm đội hải quân với lực lượng áp đảo đe doạ
đến ba lần, nhưng cả ba lần đều không gây được thiệt hại gì. Gibraltar bị rắc
rối đến ba lần; nhưng cả ba lần đều được các nhà hàng hải Anh giải cứu, dù
lực lượng địch mạnh hơn hẳn.

Sau trận đánh của Keppel ở gần Ushant, trên vùng biển châu Âu đã

không diễn ra một trận hải chiến lớn nào trong suốt năm 1778 và nửa đầu
năm 1779. Trong khi đó, Tây Ban Nha đang bị lôi cuốn vào quá trình cắt đứt
quan hệ với Anh và liên minh chặt chẽ hơn với Pháp. Nước này tuyên chiến
vào ngày 16 tháng 6 năm 1779, nhưng hiệp ước giữa hai vương triều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.