được mục tiêu – như Herbert đã làm – không phải việc mở rộng khoảng cách ở trung quân mà
phải gia tăng khoảng cách giữa các con tàu không được giao nhiệm vụ chiến đấu. Như vậy là cả
tiền quân lẫn trung quân hạm đội liên quân đều bị rơi vào giữa hai làn đạn, cả hai đều bị tấn
công.
3. Viên chỉ huy tiền quân Pháp, nhìn thấy hải đội Hà Lan đã đến gần và bất lợi hơn phía ông
ta, liền điều 6 con tàu lên phía trước, 6 con tàu này đi vòng qua chiến thuyền Hà Lan và ép họ
vào giữa hai làn đạn (Sơ đồ VI, B).
Trong khi đó, Tourville, sau khi đánh tan đơn vị đi đầu của trung quân địch, đã không còn
thấy kẻ thù đâu nữa. Ông ta liền hạ lệnh cho những chiến thuyền chủ lực tiến lên – theo cách bố
trí của Herbert thì những con thuyền này không có đối thủ – và chính những chiến thuyền còn
nguyên vẹn này đã tăng cường được lực lượng tấn công tiền quân Hà Lan (B).
Hỗn chiến xảy ra ở đầu hàng quân, trong đó Hà Lan yếu hơn nên bị thiệt hại rất nặng nề.
May cho liên quân là gió đã dịu, và trong khi chính Tourville và các chiến thuyền khác của
Pháp thả xuồng để kéo vào vị trí phù hợp thì liên quân đã kịp thời nhổ neo, và trước khi
Tourville chiếm được vị trí thì thuỷ triều xuống, kéo hạm đội của ông về phía tây nam, cách xa
đối phương. Cuối cùng ông ta thả neo cách địch quân ba dặm.