đến mức cả hạm đội phải đi xuống trong thời gian dài như vậy, chiếc tàu bị
hỏng đang có lợi thế là thuận chiều gió, trong khi quân Anh thì không, họ lại
ở cách đó những năm dặm về phía nam, ngọn gió này đã đưa Zélé tới Basse
Terre vào lúc 10 giờ sáng, cho nên đáng lẽ không nên tham chiến trước khi
tất cả các con tàu đã tập hợp thành đội hình. Và cuối cùng, đáng lẽ hạm đội
Pháp cũng phải chạy cùng hướng với quân Anh, vì tiếp tục đi theo hướng
nam là họ rơi vào khu vực lặng gió và gió nhẹ ở vùng cực bắc của đảo
Dominica
De Grasse cực kì thất vọng với kết luận của toà án, ông ta lại còn hớ
hênh đến mức viết thư cho bộ trưởng hàng hải nhằm phản đối phiên toà và
đòi xử lại. Sau khi nhận được lời phản đối, bộ trưởng đã thay mặt nhà vua
trả lời ông ta. Sau khi bình luận về mấy cuốn sách được phân phát một cách
rộng rãi và những thông tin trong mấy cuốn sách này mâu thuẫn hoàn toàn
với lời chứng trước toà, ông này kết thúc bức thư bằng những lời lẽ đanh
thép như sau:
“Không thể quy thất bại của trận đánh cho sai lầm của từng sĩ quan riêng biệt được
. Kết
luận của toà án cho thấy ông đã tự cho phép mình làm tổn hại đến thanh danh của một số sĩ
quan bằng những lời kết án thiếu căn cứ, nhằm bào chữa cho mình trước dư luận xã hội về kết
quả không hay đó. Ông có thể bào chữa rằng quân của ông yếu hơn, rằng trong chiến tranh
Thần may rủi thường hành động một cách ngẫu hứng và nhiều tình huống mà ông không thể
kiểm soát được. Hoàng thượng muốn tin rằng ông đã làm những việc mà ông có thể làm nhằm
ngăn chặn thất bại của ngày hôm đó, nhưng Ngài không thể có thái độ khoan dung như thế đối
với những lời chỉ trích bất công của ông đối với những sĩ quan hải quân của Ngài, những người
đã giũ sạch được mọi lời kết án chống lại họ. Hoàng thượng, do thất vọng về cách hành xử của
ông trong lĩnh vực này, đã cấm ông xuất hiện trước mặt Ngài. Tôi lấy làm tiếc phải thông báo
với ông mệnh lệnh đó của Ngài và tôi xin khuyên ông, trong những hoàn cảnh như thế này, nên
về quê vui thú điền viên thì hơn.”
De Grasse chết vào tháng 1 năm 1788. Kẻ thù may mắn của ông ta
được phong tước quý tộc, được hưởng lương hưu và sống đến năm 1792.
Hood cũng được phong tước quý tộc, ông này còn chỉ huy một cách xuất sắc