Nhưng ở góc của mặt trái tấm bưu ảnh ấy lại có một dòng chữ viết tay
màu nâu nổi lên nhờ nhờ: “Hãy chuyển ngay những gì mới nhận được tới
hộp thư NT.201 vào ngày 3 tháng 8 này”.
Cả tổ mừng rỡ. Công phu chờ đợi của họ đã không uổng. Sự phán đoán
của họ đã trúng. Có X.15! Đúng là có X.15. Đúng là còn có một tên CIA lợi
hại nào đó!
Rồng Xanh được cả tổ hoan hô nhiệt liệt về kết quả công việc. Anh báo
cáo tường tận lại:
Hồi 9 giờ sáng hôm nay, theo đường bưu điện thường ngày, Ba Tín nhận
được một phong thư. Ngoài bì thư, chữ ghi địa chỉ của người gửi, người
nhận toàn là chữ đánh máy. Dòng chữ ghi: người gửi đề: Bác Phan – tỉnh Y.
Ba Tín hiểu được ngay chuyện gì, vào phòng riêng đóng kín cửa lại, xé
phong thư lấy tấm bưu ảnh ra coi, đoạn dùng một loại thuốc hóa học riêng
của Mỹ đã trữ sẵn từ lâu trong một lọ nhỏ, bôi lên khắp mặt sau của tấm
bưu ảnh. Chỉ năm phút sau dòng chữ mật đã nổi lên…
Lấy cớ có việc, Ba Tín phóng xe ra ngay thị trấn huyện vào bưu điện và
gọi báo ngay cho Mẫn tin này.
- Ông không chụp phong bì? – Mẫn hỏi.
- Không! Rồng Xanh ngơ ngác – Không thấy tổ trưởng dặn.
Mẫn mỉm cười:
- Nếu chụp cả phong bì nữa, càng tốt. Nhưng thôi, cũng không sao! Bạn cố
nhớ ngày giờ trên con dấu bưu điện không?
- À, cái đó thì có, tôi có ghi lại cẩn thận đây!
- Khá lắm, Rồng Xanh ạ! Tôi đang lo anh không chú ý tới chi tiết này, có
khi lại phải “bay” xuống Đoàn 123 lần nữa.
Rồng Xanh mở sổ tay: con dấu bưu điện từ nơi gửi in khá rõ: Bưu điện
tỉnh Y – ngày gửi 15 tháng 7 và là con dấu bưu điện huyện ghi rõ: Ngày tới
18 tháng 7 … Mẫn phấn khởi nói:
- Tỉnh Y là tỉnh nào vậy nhỉ? – Mẫn hỏi.