ANH LÀ AI? - Trang 135

Đưa Thùy Dương trở về nhà xong. Lê Vi quay lại doanh trại. Một cô gái
mặc một chiếc sơ mi đỏ sẫm, tóc uốn hết sức cầu kì, mặt tròn, mắt lá dăm,
béo phục phịch, đang ngồi đợi anh ở phòng chờ bên công ra vào, cạnh nhà
trực ban. Thoáng thấy Lê Vi, cô chạy xô ra mừng rỡ:
- Anh Lê Vi – Cô gọi như thét lên lanh lảnh.
Mỹ Dung. Lại Mỹ Dung!
Lê Vi chau mày, nhưng rồi lại cố giữ cho nét mặt trở nên bình thường.
Tắt máy, anh dắt xe tiến lại. Cô gái vẫn chưa hết mừng:
- Anh Lê Vi! Anh đến chơi nhà em đi. Ba em bảo mời anh lại chơi cờ với
cụ. Ăn cơm chiều luôn. Rồi tối đi xem hát cùng tụi em. Tối nay có gánh cải
lương Hùng Mỹ ở thành phố Hồ Chí Minh ra…
Lê Vi ngần ngừ định từ chối nhưng Mỹ Dung đã như xoắn chặt lấy anh,
nũng nịu:
- Đi, nghe anh! Ba em đang trông anh đó. Em cũng lâu chưa gặp lại anh
mà!
Lê Vi buộc phải cố nhếch một nụ cười khả ái, và nói Mỹ Dung cứ về
trước khoảng hai giờ, anh sẽ tới.
- Nhớ nhá! Đúng giờ nhé, anh Vi! – Mỹ Dung hết sức mừng, tưởng đến
phát khóc được.
Khi cô gái đã chịu buông ra, Lê Vi bước thật nhanh vào trong doanh trại.
Anh thở dài. Anh đã quá hiểu cô gái tới hai lần bí mật đi nạo thai này rồi.
Ông bố cô là một người có địa vị lớn trong tỉnh. Ông bà đều biết hết mọi
chuyện, nhưng lại luôn luôn khoe với thiên hạ về trinh tiết và đạo đức tuyệt
vời của con mình. Lê Vi cũng quá hiểu ông bà rất muốn “ấn” Mỹ Dung cho
anh. Hiểu vậy, nhưng anh rất không muốn làm mất lòng ông bà. Anh vẫn
luôn tỉnh táo để nhìn thấy ở ông một thế lực rất to lớn. Ông sẽ là một người
“bảo trợ” mạnh mẽ và rất quý giá cho bất cứ những ai mà ông yêu quý hoặc
tin cậy ở tỉnh này…
*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.