ANH LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI EM - Trang 22

CHƯƠNG

7

N

ửa tháng sau, Lý Trường Tuấn lấy lý do công ty không đủ vốn quay

vòng nên vay tiền tôi. Mà tôi "Gom góp khắp nơi", mượn cho anh ta ba
mươi vạn nhân dân tệ. Chẳng qua số tiền này một hào cũng là do ngân hàng
sở liên hợp cung cấp.

Cho nên sau khi lấy được tiền ở chỗ tôi, anh ta liền biến mất. Bốn ngày

sau đám người Lý Minh thuận lợi bắt được anh ta ở một khách sạn năm sao
ngoại ô thành phố, cũng thuận lợi khởi tố. Đương nhiên, băng ghi âm anh ta
vay tiền tôi cùng bản nhân tôi, đã trở thành nhân chứng, vật chứng đầy đủ
nhất.

Anh bị phán năm năm, cũng phải bồi thường tiền tham ô. Ở toà án, khi

anh ta biết được chứng cớ khởi tố anh ta chủ yếu do tôi cung cấp, mà tôi
còn là nhân chứng quan trọng nhất thì hung tợn nhìn tôi, làm cho tôi có
chút không đành lòng cũng hơi sợ hãi. Nhưng Lý Minh cùng Đổng Vĩ - hai
cảnh sát khôi ngô cao lớn bảo vệ bên cạnh tôi, lấy ánh mắt hung ác gấp đôi
nhìn lại anh ta, anh ta mới uể oải, không dám ngẩng đầu lên.

Cuối cùng thuận lợi bắt được kẻ xấu, Sở trường sở cảnh sát Thành Đông

tuy rằng không thưởng "Nhân dân kiệt xuất" cho tôi, cũng không có tiền
thưởng. Nhưng cũng để Lý Minh tìm người làm một cái cờ thưởng, dùng
xe cảnh sát đưa đến nhà tôi, phía trên ghi tám chữ thật to "Cảnh dân hợp
tác, anh dũng tích cực".

Nhưng đi cùng cờ thưởng còn có hai tấm vé xem phim, là phim chiếu tại

rạp tối mai "Tân cảnh sát chuyện xưa ". Lý Minh lạnh lùng giải thích rằng
nghe nói tôi rất có hứng thú với cuộc sống, công tác của cảnh sát nên hẹn
tôi cùng đi xem bộ phim này để học tập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.