ANH LÀ GÌ TRONG TRÁI TIM EM - Trang 6

phòng tôi theo từng nhịp gió đu đưa. Tôi lắng nghe tiếng chim hót véo von,
một thứ âm thanh tuyệt vời mà chẳng bao giờ tôi để ý. Thật là một ngày
tuyệt vời để … chết. Phải rồi, tôi sẽ chết. Cái chết cũng chẳng có gì đáng sợ
cả. Tôi đã sống đủ rồi, đủ để biết rằng cuộc sống này chỉ toàn những điều
thối tha và giả dối được người đời khoác lên những tấm áo lụa lung linh.
Mối tình với em là điều duy nhất không vô nghĩa trong cuộc đời tôi. Nhưng
giờ khi em quay lưng với tôi thì chẳng còn gì ngăn cách tôi với cái chết
nữa. Đằng nào có sống nữa thì tôi cũng chỉ là một cái xác sống mà thôi. Tôi
chết thế này, gia đình tôi sẽ đau khổ lắm, nhưng rồi họ cũng sẽ vượt qua
thôi. Tôi phóng xe lên cầu Long Biên. Đi trên đường tôi thấy vui lắm.
Không vui sao được, hôm nay là ngày chết của tôi mà. Tôi không muốn
làm một con ma buồn tủi. Tôi đứng tựa vào thành cầu, nhìn xuống dòng
nước sông Hồng. Đất trời mênh mông quá. Ở đây sao mà cao thế? Nhảy
xuống chắc là đau lắm. Tôi thấy hơi sợ. Tôi không đủ dũng cảm để sống
nhưng cũng chẳng đủ dũng cảm để chết. Tôi nhìn trân trân xuống dòng
nước như bị thôi miên. Bỗng dưng như tỉnh cơn mê, tôi thốt lên:
- Mình đang làm gì thế này?

Một cơn giận dữ khủng khiếp dâng lên trong lòng tôi. Tại sao tôi phải
chết? Nếu tôi chết thế này người ta sẽ khinh tôi lắm, một thằng tự tử vì thất
tình. Người ta sẽ chửi tôi là thằng ngu như tôi đã từng chửi những kẻ khác,
tôi chẳng biết chuyện tình của họ nhưng vẫn chửi họ là đồ ngu. Tôi bỗng
thấy hối hận quá bởi vì có trải qua những cảm giác khủng khiếp ấy thì mới
hiểu được tại sao họ phải tìm đến sự giải thoát cuối cùng. Tôi nghĩ đến em.
Nếu tôi chết chắc em sẽ khóc thương tôi nhiều lắm. Nhưng một ý nghĩ
khủng khiếp vụt trôi qua tâm trí tôi. Em sẽ nghĩ tôi là một kẻ tội nghiệp,
đáng thương hại. Rồi em sẽ mau chóng lãng quên tôi để vui vẻ với những
người đàn ông khác. Em bảo em yêu tôi nhưng em chưa bao giờ nói rằng
em chỉ yêu mình tôi. Tôi không phải là người đầu tiên và cũng chẳng phải
là người cuối cùng. Tôi chỉ là một trong số những người mà em yêu. Tôi
hận em. Em đã quyến rũ tôi và sau đó ruồng bỏ tôi. Tôi đúng là một thằng
ngu. Sao tôi cứ trách mình vì những điều không phải lỗi của tôi. Tôi nhớ lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.