ANH LÀ TẤT CẢ NHỮNG GÌ EM GHÉT NHẤT - Trang 216

Gã đáp: “Vẫn chưa biết, vừa mới tiêm thuốc giảm đau. Một lát nữa

bác sĩ mới cho anh biết phải làm thế nào.”

Vừa nói chuyện với gã tôi vừa khoác ba lô lên vai, quên cả bỏ sách

giáo khoa ra khỏi cặp, tôi nói: “Anh đừng sợ, em qua đó ngay đây!”

Đó là lần thứ hai tôi không kịp thu dọn hành lý đã vội vàng chạy tới

nhà ga, chỉ cách lần trước hơn một tuần, hơn nữa cả hai lần đều vì cùng
một người và cùng một việc – đó là đi gặp Tam gia.

Chạy ra khỏi ký túc tôi lại chạy về, bọc chỗ gà rán kia lại để giành làm

bữa trưa và bữa tối, sau đó vừa đi vừa cầm điện thoại đặt vé tàu hoả trên
cao chuyến gần nhất.

Nhận được lời thăm hỏi ân cần của bạn cùng phòng lúc ngồi ở nhà ga,

cô ấy hỏi: “Hai cậu lãng mạn thật đó!”

Tôi bất đắc dĩ trả lời: “Dĩ nhiên rồi, lãng mạn phải dùng tiền để xây

đắp mà.”

7.

Nhận được thông báo của Tam gia không phải phẫu thuật trái tim tôi

mới bình thường trở lại. Tôi gọi về nhà thông báo thì mẹ bảo đó không phải
bệnh nan y nên đừng lo lắng quá nhưng bên đó gã kia chỉ có một mình rất
bất tiện, tôi tới chăm sóc vài ngày âu cũng là việc nên làm.

Đây là lần đầu tiên tôi tới Vũ Hán. Tôi đã lên kế hoạch sẽ tới tìm gã

trong kỳ nghỉ đông, ngắm Hoàng Hạc Lâu, tới thăm Hoan Lạc Cốc rồi ăn
uống cho thoả thích. Cuối cùng sự cố ngoài ý muốn này đã nuốt hết số tiền
dành cho chuyến du lịch kia.

Tôi hỏi gã: “Bác sĩ nói bệnh của anh phải điều trị thế nào? Vẫn có thể

tiếp tục đi làm chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.