ANH LUÔN Ở BÊN EM - Trang 74

Vừa nói xong thì vừa hay Phó Bắc Thần mở cửa đi vào. Kết quả,

tất cả mọi người trong phòng vừa nhìn thấy anh liền không hẹn mà

gặp bật cười ha hả. Thẩm Du ôm bụng, ngã vào lòng Viên Viên. Viên

Viên cũng không nhìn được cười, còn hai người sinh viên kia, vì là

nam nên đành nhịn cười, mặt cũng đỏ cả lên.

Phó Bắc Thần nhìn Phó Gia Thanh, hiểu ngay chuyện, anh nói:

“Mọi người cứ từ từ cười, tôi không làm phiền.” Lúc đến trước

phòng mình, anh còn cố tình nhìn Viên Viên một cái.

Thẩm Du nhìn theo bóng anh, lại quay sang nhìn cô gái bên cạnh

mình, trong lòng có bao nhiêu cảm xúc khó tả bằng lời.

Một cánh cửa đã ngăn cách sự ồn ào ngoài phòng khách, Phó Bắc

Thần một mình ngồi trước bàn, lấy ra một file tài liệu ở ngăn kéo bên

phải. Anh mở ra, bên trong là một tập tranh, mấy bức trên cùng là

hình ảnh một cô gái mặc trang phục cổ đại.

Sau khi Thẩm Du và hai vị sư huynh kia của cô đi, Phó Gia Thanh

và Viên Viên chỉ nói chuyện khoảng ba mươi phút là đã bàn xong

chủ đề cho chuyên mục, sau đó lại “chung chí hướng” mà chuyển

sang nói về kinh kịch.

“Biết kéo đàn nhị không?”

“Không ạ.” Viên Viên cười cười lắc đầu, “Thời gian họ ở lại quá

ngắn, cơ bản là không kịp để cháu học.” Trước đó cô đã tóm lược với

ông về cái duyên gặp giữa cô và đoàn kịch.

Cô đang nghĩ xem chào về với giáo sư kiểu gì, do cô cho rằng, ông

mới ra viện nên không thể nói chuyện lâu, Phó Bắc Thần bỗng đi ra

khỏi phòng và cắt ngang cuộc nói chuyện của họ: “Ba, lẽ nào ba định

nhận học sinh tiếp?”

Viên Viên nghiêng đầu qua nhìn, Phó Bắc Thần đã thay quần áo,

trông giống như sắp đi ra ngoài.

“Có việc à?” Phó Gia Thanh hỏi con trai.

“Vâng. Tối nay có bữa tiệc trà.” Anh nói xong liền đi ra sảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.