ÁNH MẮT ĐA TÌNH - Trang 179

Hồng Kim

Ánh Mắt Đa Tình

Chương 26

- Đi tới đi lui trước cửa phòng cấp cứu . Cao Cường nóng ruôt. muốn điên
lên . Mẹ đưa vào cấp cứu đã lâu, vẫn trưa thấy bác sĩ trở ra . Anh đã tự
trách mình đã thờ ơ với căn bệnh của mẹ mình . Bao nhiêu năm qua, đã bao
nhiêu lần mẹ phải vào bệnh viện chỉ vì mẹ ráng làm việc kiếm tiền, lo cho
anh ăn học . Con trai duy nhất của mẹ, nhà tùy khong giàu có, nhưng anh
đòi hỏi gì, mẹ cũng lo đủ đầy . Thói quen đuoc chăm sóc, cưng chiều từ lâu
nay ăn sau trong máu anh rồi
- Cuong ! Mẹ cháu sao rồi ?
- Bà Hiền lụm cụm đi vô cùng Nhật Ánh . Bà cầm tay anh lo lắng:
- Cao Cường thở dài:
- Cháu chưa biêt bà ạ . Lúc mẹ cháu đuoc đưa vô đây, cháu khong có ở nhà
- Bà Hiền chep miệng:
- Rõ khổ, nhà neo chiếc qúa, mẹ cháu lại đau ốm thế, lẽ ra cháu phải tìm
môt. ai đó, sớm hôm cận kề chăm sóc cho mẹ cháu
- Cuong bối rối:
- Cháu, cũng chưa nghỉ đến việc này bà a.
Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, theo sau là chiếc xe đẩy bà Bình nằm trên
- Cao Cường hoảng hốt:
- Bác sĩ, mẹ tôi... mẹ tôi...
- Nguoi nữ bác sĩ điềm đạm:
- Anh là con của bệnh nhân Phan Thị Bình ?
Cao Cường gật đầu:
- Bác sĩ, hiện giờ mẹ tôi sao rồi ? Bác sĩ đưa mẹ tôi đâu vậy ?
- Bác sĩ từ tốn:
- Bà Bình bị bệnh thấp khớp kinh niên . Chỉ phát bệnh khi trời thay đổi khí
hậu . Lần này thì khác . Mẹ anh có triệu chứng viên cơ xương . Chúng tôi
đưa bà ấy đi chụp X Quang xương
- Bà Hiền kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.