ÁNH MẮT ĐA TÌNH - Trang 182

- Chắc phải thế thôi . Như Thủy ra ngoài này, nội phải hỏi cho ra nhẽ mọi
việc . Yêu đuoc thì cưới luôn . Còn khong cũng dứt khoát cho thằng Cuong
khỏi hy vọng
- Hai bà cháu rời bệnh viện Bạch Mai chạy thẳng về bưu điện thành phố
- NA vui vẻ:
- Nội để cháu gọi cho
Dứt lời cô xăm xăm chạy vào trong chưa đầy năm phút sau, NA quay ra với
vẻ mặt thất vọng:
- Không có ai nhấc máy cả nội a.
Bà Hiền nhíu mày:
- Sao cháu khong gọi điện thoại đến công ty bác Hai hoặc gọi qua điện
thoại di động cho bác ấy
- NA le lưỡi:
- Cháu cũng nghĩ vậy, nhưng cháu quên mất tiêu số điện thoại của bác Hai .
Thôi về gọi điện thoại nhà vậy
- Trong thời gian ấy, Như Thủy vẫn vô tư cùng vườn hồng tuyệt vời của cô
. Khí hậu Đà Lạt khiến cô đã trắng, lại càng trắng hơn . Mỗi buổi tối, thím
Đoan còn đun cho cô và ThanH Trà nồi nước tắm bằng hoa hồng phơi khô
- Những cánh hoa mà thím Đoan kể, thi thoảng vườn hồng gặp cơn gió lớn,
hay mưa núi bât chợt, hoa bị rụng gẫy, thím lượm lại, phơi khô để cho
những dịp mẹ Như Thủy lên nghỉ mát . Hương hoa hồng thơm dịu, quyến
rũ khiến Thuy và Thanh Trà mỗi khi ra phố đều bị mọi người xì xầm, khen
ngợi
- Dang ngồi mơ màng nhìn xuống thung lũng phía trước, Như Thạch kêu
lên inh ỏi:
- Chị Hai, có điện thoại
- Thanh Trà tủm tỉm:
- Lại ôgn Tuan, môt. ngày vài ba cuộc điện thoại, sao nói hoài khong hết
chuyện nhi?
- Thạch tinh quái:
- Chuyện tình yêu với muôn ngàn thương nhớ giận hờn, nói suốt đời vẫn
khong đủ đó chị Ơi . Như Thủy tỉnh bơ đi vô nhà . Cô thừa biêt Thanh Trà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.