ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 231

Thẩm Hy Mạt biết, tranh luận với bà ta sẽ vô ích, nên thu xếp thời gian,

đích thân đến hiện trường xem xét.

Khi cô đến, vẫn chưa thấy Diêu Thanh đâu, cô liền kiểm tra một lượt tất

cả nguyên vật liệu công nhân đang sử dụng, phát hiện lớp sơn phủ tường
không phải là loại sơn đã lựa chọn, không khỏi giật mình. Tốp thợ này
trước nay làm rất tốt, tại sao xảy ra chuyện này?

Đúng lúc đang vắt óc nghĩ cách giải quyết thì có chuỗi tiếng bước chân

vang lên, từng bước tiến lại phía cô. Thẩm Hy Mạt vô thức ngoái đầu, kinh
ngạc nhận ra chủ nhân của những bước chân kia.

Người đến rõ ràng phải là Diêu Thanh, tại sao lại là Diệp Như Thìn?

Anh vẫn như mọi khi, mặc bộ đồ comple đen vừa khít, mắt đen thản

nhiên nhìn cô. Trong ánh ngày sáng choang, trông ngang tàng bất cần, vẫn
dáng cao ngạo cố hữu như trong tâm trí cô. Nhưng dù anh cố che giấu, vẻ
tiều tụy trên khuôn mặt đó, vẫn bị cô phát hiện.

Thẩm Hy Mạt sực nhớ đến bản tin trên báo hôm trước, thầm nghĩ thời

gian này chắc chắn anh đã hao tổn không ít tâm sức vào công việc.

Diệp Như Thìn thong thả đi về phía cô, mùi hương thanh khiết và quyến

rũ thoáng mùi thuốc lá lặng lẽ tỏa quanh cô.

“Sao lại là anh?” Thẩm Hy Mạt ngẩng đầu.

“Câu này anh hỏi em mới đúng.” Giọng nói của Diệp Như Thìn vẫn hơi

trầm và lạnh như ngâm trong nước buốt, khiến người nghe cảm giác hơi
lạnh thấm vào người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.