ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 264

“Chị tự biết chừng mực.” Thẩm Hy Mạt nói vẻ chân thành: “Em có thể

đừng hỏi không?”

“Lẽ nào...” Tiền Khê Khê tư lự: “Sáng nay chị đến muộn là vì tối qua... ở

lại chỗ anh ta?” Mấy chữ sau cùng âm lượng tăng đến mấy đề-xi-ben.

Thẩm Hy Mạt để ngón trỏ lên môi, ý bảo đừng nói nữa, mặt sa sầm:

“Tiền Khê Khê, trí tưởng tượng của em phong phú thế, không viết tiểu
thuyết thì phí quá!”

“Trí tưởng tượng của em phong phú hay chị quá buông thả?” Tiền Khê

Khê không ngờ Thẩm Hy Mạt vẫn còn liên lạc với Diệp Như Thìn, trước
khi bỏ đi, còn nói: “Có lẽ giữa hai người không xảy ra chuyện gì, nhưng ở
cùng nhau cũng là không nên.”

“Tại sao không tin chị?” Thẩm Hy Mạt bất lực nói.

Tiền Khê Khê chợt dừng lại, như nhớ ra điều gì, ngoái đầu nói: “À, tối

qua, sau khi em gọi cho chị, Trịnh Gia Vũ điện cho em hỏi, chị có ở chỗ em
không.”

Trước đây, Trịnh Gia Vũ đã hỏi Thẩm Hy Mạt số máy của Tiền Khê Khê,

anh bảo, nếu không gọi được cho cô, có thể liên lạc với Tiền Khê Khê.
Thẩm Hy Mạt cảm thấy cũng bình thường, nên đã đưa cho anh số máy của
Tiền Khê Khê.

Nếu tối hôm qua, anh đã liên lạc với Tiền Khê Khê, vậy thì trước đó có

phải anh đã gọi cho cô? Nghĩ vậy, Thẩm Hy Mạt ngây người, đăm đăm nhìn
mãi màn hình vi tính, mặt nhăn nhó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.