ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 267

Thấy ánh mắt đầy nghi ngờ của Thư Hàm, Thẩm Hy Mạt cười nhạt: “Tôi

nói là đúng, thì cô có tin không? Nếu không tin, tốt nhất đi hỏi anh ấy.”

“Thẩm Hy Mạt, cô đừng tưởng có một chút nhan sắc là có thể mê hoặc

được thiên hạ. Nói cho cô biết, với hoàn cảnh gia đình nhà cô, tôi khuyên
cô nên tránh xa Diệp Như Thìn.” Thư Hàm nói với vẻ mặt gay gắt.

Thư Hàm vốn là người nói năng dịu dàng, nhưng lúc này lời lẽ cũng toát

ra hàn khí.

Thẩm Hy Mạt chỉ cảm thấy nực cười, nhếch miệng thầm nghĩ, tình yêu

quả là kỳ diệu, có thể kéo hai người xa lạ lại gần nhau, có thể đẩy hai người
từng quá thân thuộc ra tận chân trời góc bể, cũng có thể thay đổi tính cách
con người. Ví như, Thư Hàm, chỉ vì một tình địch tưởng tượng đã vô tình
thay đổi tính cách của mình, việc gì phải thế?

“Cô cười cái gì?” Thư Hàm không hiểu.

“Chỉ vì thế mà cô đến tìm tôi à?” Giọng Thẩm Hy Mạt hơi châm biếm:

“Nếu cô có đủ sức hấp dẫn, thì tôi nghĩ Diệp Như Thìn sẽ không lưu luyến
tình cũ.”

“Cô...” Đột nhiên, Thư Hàm không biết nói sao, phẫn nộ trợn mắt:

“Đừng có đêm ngày mơ chim sẻ biến thành phượng hoàng!”

Thẩm Hy Mạt liếc nhìn những đồng nghiệp đi lại bên cạnh, đúng lúc họ

đang nhìn về phía hai người, khó chịu nói: “Cô nói xong chưa? Nếu chưa
xong, thì chúng ta tìm chỗ khác nói tiếp.”

Thư Hàm dường như nhận ra sự e ngại của Thẩm Hy Mạt, liền ngoảnh

về phía những người kia, cười cười, cố tình nói to: “Thời buổi này đúng là
vợ bé hoành hành, sao có thể chấp nhận như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.