ANH MONG MÌNH KHÔNG YÊU EM NHIỀU ĐẾN THẾ - Trang 28

Trịnh Gia Vũ thầm căng thẳng, nhưng làm ra vẻ thản nhiên nhìn cô.

Giới hạn thời gian chờ đợi đối với anh là? Thực ra Thẩm Hy Mạt vẫn

chưa nghĩ đến vấn đề này.

Cô trầm ngâm một hồi mới nói: “Bí mật.”

Trịnh Gia Vũ không hỏi nữa, chỉ nhìn những vết thương trên mặt cô, ánh

mắt lộ vẻ xót xa, hỏi: “Tối qua đã xảy ra chuyện gì?”

“Không, không xảy ra chuyện gì hết.” Thẩm Hy Mạt nghe những câu hỏi

như thế, đầu lại đau, những vết thương trên người dường như càng đau hơn.

Rõ ràng lời nói dối đó không qua được mắt Trịnh Gia Vũ, nhưng may

anh không gặng hỏi, chỉ lặng lẽ nhìn cô, ánh mắt âu yếm, xót xa.

Lát sau nói nhỏ, nhưng kiên định: “Hy Mạt, bất luận xảy ra chuyện gì,

hãy nhớ, em vẫn còn có anh.”

Một tuần sau, Thẩm Hy Mạt xuất viện, lại bắt đầu cuộc sống bình

thường.

Đến công ty, không tránh được màn tra hỏi quyết liệt của Tiền Khê Khê.

Thẩm Hy Mạt nghe tai trái, ra tai phải, giả bộ không nghe thấy.

Hy Mạt đã chứng kiến khả năng truy vấn của Tiền Khê Khê, càng kể thật

bao nhiêu, cô ta càng truy hỏi ráo riết. Thẩm Hy Mạt chỉ trả lời cho qua
chuyện, Tiền Khê Khê thấy ngán, bỏ qua chủ đề “Vì sao Thẩm Hy Mạt bị
thương”, chuyển chủ đề khác: “Nói mau, lúc chị nằm viện, Trịnh công tử có
đến thăm không?”

“Em nói xem?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.