ÁNH NẮNG NHIỆM MÀU - Trang 39

Thế rồi anh Hà phản công bắt anh Thụ tuyên bố. Anh Thụ chỉ ậm ừ rồi

gục xuống bàn ngủ.

Cử tọa không chịu, nhất định dựng anh ấy dậy. Tức quá, anh ấy đòi

uống rượu nữa. Làm một hơi hết nửa ly, ảnh trừng mắt nhìn nhà tôi, giơ
tay chỉ vào mặt và tuyên bố một câu rất là kỳ cục : “Bao giờ tủ két nhà mày
đầy nhóc tiền, ông sẽ làm phép “hô thâu” một phát là đi đứt hết. Ông lấy
nhẵn không chừa lại một xu cho mày ăn mày luôn cho biết thân. Ha ha!...
Được không?”

Lè nhè xong, anh ấy chuồi xuống gầm bàn, đánh một giấc ngon lành,

chẳng cần biết câu tuyên bố của mình có được chấp nhận là ngông hay
không nữa.

Nghỉ một phút, bà Vân thở dài than:
- Anh Thụ quả là vua nát rượu. Chúng tôi vực anh ấy lên giường nằm.

Thỉnh thoảng anh ấy lại mở mắt ra lè nhè:

- Cái tủ sắt của mày trông chướng quá, thế nào cũng phải vét sạch một

chuyến cho mày sáng mắt ra!

- Thưa bà – Thành hỏi – lúc đó có những ai nghe thấy câu nói ngang

ngược và dại dột ấy?

- Thưa, có tám ông bạn cùng dự tiệc và toàn thể gia đình chúng tôi gồm

vợ chồng và bốn cháu.

Quay sang ông Vân, Thành nói:
- Phiền ông Giám Đốc ghi dùm tên các ông bạn có mặt trong bữa tiệc

hôm ấy vào một danh sách có các cột tên họ, địa chỉ, nghề nghiệp và nơi
làm việc.

Đoạn hỏi tiếp bà Vân:
- Thưa bà, còn các người giúp việc trong nhà, có ai nghe thấy không ạ?
- Thưa có. Nhà tôi có ba người giúp việc : một ông bếp già, một chú tài

xế và một chị sen. Ông bếp làm việc rất chăm và giỏi, hơi lãng tai, cả ngày
chỉ quanh quẩn với ông vua bếp, bữa đó nhà đông vui như vậy mà ông ấy
cũng lì không buồn lên nhà trên lấy một phút. Chú tài mắc lo trông chừng
mấy chiếc xe của khách đậu ở ngoài đường. Chỉ có chị sen sán vào mà nghe,
cười toe toét.

- Hay lắm! Xin bà làm ơn kêu chị sen lên đây cho tôi hỏi một phút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.