ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 105

- Có phải anh nói rằng anh là người chỉ cần xem mặt biết người, chứ không
có gì bí mật trong lòng hết phải không?

- Tôi muốn nói thế đấy. Còn cô thì sao? À mà này, cô bao nhiêu tuổi? Anh
bao nhiêu tuổi? - Annie hỏi.

Tôi hỏi cô trước, - Parker đáp.

- Già đủ để biết chuyện đời. Anh không nên hỏi phụ nữ tuổi tác.

- Ai nói thế?

- Mẹ tôi nói. Tôi hai mươi lăm tuổi.

- Tuổi tuyệt vời! - Parker nói.

- Tuổi tuyệt vời vì lẽ gì?

- Để khởi đầu kinh doanh, làm tình, lập gia đình, có con. Vậy chúng ta hẹn
hò được chứ? Chúng ta ấn định việc hẹn hò trước khi ngồi xuống bàn việc
làm ăn.

- Anh làm như thể chuyện hẹn hò giống với hợp đồng làm ăn. - Annie chua
chát nói. - Tôi là nữ doanh gia thông minh, nhạy bén, vì vậy anh đừng hòng
áp đặt điều gì với tôi. Tôi có thể mua cà phê ở Sumatra lúc nào cũng được. -
Tốt, con người xa lạ đã từ giã cơ thể cô rồi, và bây giờ cô đã kiềm chế được
mình.

- Hẹn bốn giờ chiều mai được không? Tại bãi bể riêng của tôi. Chúng ta sẽ
lặn trần dưới nước. Rồi muốn có việc gì diễn ra tiếp theo sau đó, chúng ta
sẽ sẵn sàng luôn. Việc sẽ giống như trong cảnh Từ Đây Cho Đến Vĩnh Cửu.
- Anh cười với cô. - Kẻ lạ lại đột nhập vào người cô rồi. Annie cười. Luôn
luôn rất duyên dáng. Mặt lộ vẻ rất nham nhở, cô nói:

- Tôi hy vọng anh đã chuẩn bị việc này. - Cô phủi bụi hai tay lia lịa. - Chắc
bãi bể này bự lắm. Tôi cam đoan sẽ có hàng tấn cánh hoa như thế này để
che khắp bãi. Điều mà tôi ghét nhất là cát ngập đến tận mông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.