ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 146

- Khi cô đến tuổi tôi, thời gian còn dài hơn nữa. Tôi thích thấy lại cửa hàng
cũ. Tôi thích nói chuyện với bọn trẻ và thích nghe chúng gọi bố. Nhưng còn
tùy vào tình cảm của mình lúc ấy. Người mua cửa hàng của tôi hứa sẽ gởi
cái biển hiệu lui cho tôi, nhưng 13 năm rồi ông ta vẫn không gởi. Tôi đã gọi
cho ông ta và viết cả một chục lá thư. Cô có nghĩ ông ta vẫn gọi cửa hàng là
tiệm Dược phẩm Richardson không? Chuyện này không sao, nên cô vội
đáp:

- Có thể. Tôi sẽ nhờ luật sư làm việc thôi. Vấn đề này có ghi trong hợp
đồng không?

- Có chứ. Khi tôi chết, tôi muốn biển hiệu ấy đi theo tôi. Ghi cho nhớ,
Annie.

- Đừng nói chuyện như thế nữa, Elmo. Ông sẽ sống đến một trăm mười
tuổi. Ông biết tôi là một nhà tiên tri giỏi.

- Giỏi như tôi đoán trước mưa sẽ đến, - Elmo cười. - Tôi phải ngủ một giấc.

Annie nhìn thẳng trước mặt cho đến khi cô chảy nước mắt. Cô nghĩ đến cái
giọng kỳ lạ của Elmo vừa nói với cô. Giọng ông như thể ông cố cảnh cáo cô
về điều gì đấy. Trong bao năm qua, có lúc cô nghĩ rằng ông chủ tiệm thuốc
tây này có ý nghi ngờ cái gì. Nhưng rồi cô nghĩ Jane cũng có ý nghi ngờ cô.
Trong lúc đó thì chính Jane là người bị Peter Newman chú ý đến nhất. Tội
lỗi. Tội lỗi. Tội lỗi. Có phải những người đi ở tù về thường tìm cách trả thù
không? Nhà tù không cải huấn được gì tù nhân à? Liệu tên tù nhân này sẽ
cấu kết với anh thám tử bảo hiểm này không? Để làm cái gì?

- Mốc xì việc các người cấu kết với nhau, - Annie nói lẩm bẩm. - Mình
đang đi đến thiên đàng, mình không nghĩ đến những chuyện xả rác ấy nữa.
Có thể sau này sẽ hay. Rất lâu sau này. - Vì bây giờ cô sẽ nhắm mắt, mơ đến
chuyện mặc cái áo dài theo kiểu trên đảo có màu cầu vồng mà Mattie đã
may cho cô cách đây nhiều năm. Cô sẽ mặc ở đâu, cô không biết. Cô nghĩ
cô có thể mặc cái áo để ngồi sau thác nước mà Parker đã đưa cô đến. Nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.