ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 177

Annie co người khi Stella phóng xe ra khỏi lề đường, bánh xe bốc khói.

***

Parker đóng sầm cửa xe thật mạnh, rồi đi vào phòng của Công ty Cà phê
Grayson, mặt hằm hằm dữ tợn. Khi thấy ánh mắt lo sợ của cô em gái, hai
vai anh chùng xuống. Anh nhớ đến cảnh lo sợ khi làm việc gì sai lầm rồi
phải nói lại cho bố biết. Anh không phải là con ngáo ộp, phải không? Rõ
ràng Kiki đã tin thế.

- Cô ngồi xuống mà nói. Có lẽ chúng ta sẽ cứu vãn được tình hình. Kiki, nói
cho tôi nghe chuyện xảy ra như thế nào. Nước mắt không giải quyết được gì
đâu. Lau nước mắt và hỷ mũi đi. Rồi đi lấy cà phê cho tôi.

- Parker, anh tự đi lấy cà phê mà uống. Parker đưa hai tay ra trước.

- Xin lỗi, tôi quên. Phụ nữ không còn đi bưng gì cho đàn ông nữa. Chỉ có
điều là khi được phụ nữ phục vụ, người ta cảm thấy ngon hơn. Thôi ngồi
xuống Kiki, và cho tôi biết ý kiến của cô.

- Cho đến trước ngày hôm qua tôi vẫn chưa biết Tom không đến. Thực vậy,
mãi cho đến sáng hôm qua tôi mới nhận được tin. Vì tôi cứ nghĩ là Tom
đến, nên tôi không lo lắng gì hết, vì anh sẽ ra phi trường đón anh ấy và hai
người sẽ ở chơi với nhau cả ngày. Sáng hôm qua tôi đi làm trễ, vì tôi phải
đến trường của Loya để gặp giáo viên của nó. Nó vi phạm kỷ luật của nhà
trường. Tôi rất buồn vì chuyện này. Cho nên khi tôi đến đây, tôi cảm thấy
tinh thần không được thoải mái. Ngày làm việc đã có chương trình rồi. Tôi
phải cắt xén chương trình để có 30 phút. Tôi nghĩ đây chỉ là buổi họp lấy lệ
thôi. Tôi đã lầm.

- Rồi chuyện diễn ra như thế nào?

- Cô Clark đến. Parker, chắc anh biết trông cô ta... Cô ta trông thật đúng
như điều tôi nghĩ. Cô ta quả quyết, có óc kinh doanh, mặc áo quần rất đẹp,
mang cái xách Chanel rất đẹp. Cái mũ rơm trắng có dãi vải màu vàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.