ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 179

có vẻ ngạc nhiên một hồi. Cô ta hỏi anh ở đâu, tôi nói tôi không biết. Rồi cô
ta có vẻ chán nản. Cô ta nói cô ta muốn tôi trả lời vào lúc 5 giờ, không trễ
một phút. Tôi gọi anh cả ngày. Tôi cho người đến Maui để xem thử anh đi
câu ở đâu hay làm gì. Nói tóm lại, việc này do lỗi của anh mà ra. Anh
không nói cho tôi biết anh đi Waikiki để gặp bạn bè. Tôi gọi đến Whaler, ở
đây báo cho tôi biết họ đang gặp chuyện khó khăn và cô ta đã đến ở tại
khách sạn Monarch. Tôi gọi đến đấy, họ nói họ không biết cô ta đi đâu. Tôi
chỉ còn một cách là gọi Tom mà thôi. Anh ấy nói khi nào ảnh tiếp xúc được
với cô ấy thì ảnh sẽ cho tôi biết ngay. Tôi đã quá hạn hẹn gặp, Parker à.
Chuyện không ký hợp đồng này không thể trách tôi được. Bây giờ anh cho
tôi biết điều này: anh sẽ giải quyết như thế nào? Anh sẽ tự ý quyết định hay
là đợi hội ý với tôi?

Parker nhìn Kiki. Anh biết câu trả lời của anh sẽ rất quan trọng.

- Tôi phải đợi hội ý với cô chứ. Tôi nghĩ cô ấy và cô đều có phản ứng thái
quá. Có lẽ tôi và Tom có thể hàn gắn được việc này, và chúng ta có thể duy
trì việc hợp tác. - Sau khi tôi đã hình dung ra được chuyện về cái xách. -
Parker chua chát nghĩ. Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn dãy nhà chạy dài
trước mặt. Chẳng bao lâu nữa, tòa nhà này sẽ thay hình đổi dạng so với
Công ty Cà phê Grayson.

- Một người trong hai chúng ta nên đến khách sạn Monarch để đích thân nói
chuyện với cô ta, - Kiki nói.

- Tôi đã đến rồi. Cô ta đã dọn đi chỗ khác. Tôi biết tên một người khách đã
lái xe cho cô ấy đi. Tôi để lại tin nhắn cho chị ấy để nhờ chị ta gọi cho tôi.
Bây giờ chúng ta chỉ còn việc tìm ra chỗ ở của Annie thôi.

- Parker, anh gọi cô ta là Annie à?

- Phải, Kiki, tôi gọi cô ta là Annie.

- Có phải... Cô Clark là... là người mà Mattie đã nói cho chúng tôi nghe đấy
không? Parker vùng đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.