ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 224

- Thôi thế là hết việc. Tôi sẽ lái xe đưa Elmo về. Annie, tôi biết cô mệt, nên
ta tạm biệt, chúc cô ngủ ngon. Ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện cả ngày. -
Tom nói.

- Tôi mệt. Cám ơn, Tom. Annie đi ra cửa với anh trai và Elmo. Cô ôm ghì
ông già.

- Chúng ta cần nói chuyện, Elmo à, - cô nói nhỏ.

- Không, Annie, đừng nói. Cứ để yên chuyện ấy như thế. Tôi muốn như thế.

Cổ họng Annie nghẹn ngào. Cô gật đầu.

- Bữa ăn tối cực kỳ tuyệt! - Elmo nói.

- Tôi hứa tôi sẽ ăn vào trưa mai. Có lẽ vào bữa ăn sáng. Tôi cam đoan sẽ ăn,
- Annie nói, vẻ mặt rầu rĩ.

- Annie, nhìn vào tôi. Tôi không lo sợ gì chuyện này hết. Tôi đã sống thoải
mái, cuộc đời rất tuyệt. Tôi không ân hận gì. Cuộc đời đến đâu thì đến.

Annie lại gật đầu, cắn phải má của mình. Cô nghĩ thế nào sáng mai miệng
cũng rát. Cô nói, giọng khàn khàn:

- Chúc ngủ ngon. Trở vào bếp, Annie nhìn vào cặp mắt đờ đẫn của Jane, rồi
nhìn vào chai uých ki. Bỗng cô cảm thấy đang nhìn vào một người không
quen biết.

- Jane, nhổ ra. Chúng ta bạn bè với nhau quá lâu, đừng giấu tôi khi có
chuyện không ổn xảy ra.

- Chuyện xảy ra cho mình hết sức đau đớn. Mình nghĩ là chồng mình đang
lừa dối mình. Phải, chuyện rất bậy. Mình tin là anh ấy đang lừa dối mình.
Một hôm, mình thuê một người giữ con, để mình đi theo ảnh. Cô ta khoảng
19 tuổi, lộng lẫy, thân hình nẩy lửa. Cô ta lái chiếc MG đỏ, trần cuốn được.
Cô ta xuất thân trong một gia đình giàu có. Bố cô ta là chủ công ty mà anh
Bob đang làm. Anh ấy đi chơi với cô ta khắp nơi. Ảnh ra khỏi nhà từ sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.