ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 238

Atlanta. Chúng tôi sẽ để cô đi làm việc ngay.

- Tôi làm sao cám ơn cô cho hết, Annie?

- Biết cám ơn là đủ rồi. Cô là bạn tôi, Jane. Chúng ta thường nói chúng ta sẽ
bạn bè mãi mãi. Khi tôi đã hứa là tôi giữ lời hứa. Tôi nghĩ cô cũng làm thế.

- Annie, tôi đã muốn gọi cô rất nhiều lần. Người ta có câu: Tính tự ái là tội
lỗi tày trời.

- Chuyện ấy thuộc quá khứ rồi. Bây giờ là ngày mới. Cứ gọi điện thoại đi,
và nếu cô chỉ chỗ cho tôi biết trà để đâu, tôi sẽ đi pha trà đá cho hai chúng
ta.

Jane chỉ chỗ để trà, rồi bấm số điện thoại.

Đến lúc ba giờ rưỡi, Bob Granger lái xe về nhà, đậu chiếc Porsche màu bạc
dưới nhà xe. Anh ta chạy ào ào vào nhà bếp và lớn tiếng hỏi:

- Có chuyện quái gì thế?

- Tôi muốn anh nghe tôi nói chuyện này, - Jane đáp, giọng run run.

- Được rồi, tôi nghe đây. Chuyện gì thế? Jane, tôi đang họp với khách hàng.
Tôi đã dặn cô không được gọi khi tôi đang bận việc.

- Tôi nghĩ là vì anh không muốn tôi biết anh không có ở đấy. Tôi cóc cần,
Bob. Tôi đi.

- Cô gọi tôi về nhà để nói với tôi cô ra đi. Cô đi đâu? Tôi hy vọng cô đem
con đi theo. Tôi không làm công việc giữ con đâu. Cô đi khi nào thì về?

- Daisy sẽ đi với tôi. Tôi không trở về. Tôi bỏ anh. Tôi sẽ gởi đơn ly dị.

Cô nói cái quái gì thế?

Anh không hiểu lời tôi vừa nói à, Bob?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.