ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 252

anh nhận ra chiếc phong bì không nặng. Nếu bì đựng ảnh, sao nhẹ như thế
này?

Anh đọc bức thư, một lần, hai lần, rồi ba lần, không tin vào mắt mình. Anh
đưa tay bấm điện thoại. Giọng nói trả lời lạ hoắc:

- Alô?

- Tôi là Parker Grayson. Xin vui lòng cho tôi gặp Annie.

- Xin lỗi, ông Grayson, Annie đi khỏi rồi. Cô ấy đi hôm qua để kiểm tra
một vòng các Tiệm Hoa Cúc. Cô ấy đi để xem các nơi phát triển ra sao.
Không, cô ấy không cho tôi biết cô sẽ đến thăm tiệm nào trước. Tôi là Jane
Abbott, bạn của Annie. Phải, thật tuyệt khi được nói chuyện với ông. Tôi
mong được giúp ông. Nếu cô ấy đăng ký ở khách sạn nào, tôi sẽ gởi tin
nhắn của ông đến cho cô ấy.

Parker tin chắc thế nào Jane Abbott cũng chuyển tin nhắn của anh đến
Annie. Và anh cũng tin chắc Annie sẽ không gọi để trả lời anh. Anh ngồi
phịch xuống ghế. Bây giờ anh phải làm cái gì đây? Anh đã nghe có nhiều
đàn ông bị từ hôn vào giờ phút chót, và anh thường tự hỏi tại sao lại có
chuyện như thế xảy ra. Người ta không biết họ yêu khi nào ư? Họ không
nhận ra tình yêu là quí giá ư? Anh muốn suy nghĩ, nhưng đầu óc đặc sệt.
Mẹ kiếp, cà phê anh đang uống không có chất cà phê in thì làm sao tỉnh trí
cho được? Có lẽ uống rượu sẽ giúp anh suy nghĩ được. Có lẽ uống nhiều ly
sẽ giúp anh tỉnh táo. Có lẽ uống cho thật nhiều, anh sẽ nghĩ ra được nhiều ý
hay. Anh rót vào ly thật đầy rượu và uống nguyên chất. Cuống họng anh
cháy bỏng, nước mắt chảy ra.

Vừa uống ly thứ hai, anh vừa nhớ lại câu chuyện qua điện thoại mà hai
người đã nói với nhau suốt hai giờ liền. Họ nói rất nhiều chuyện, tất cả đều
là chuyện yêu đương, chuyện kỳ diệu. Anh cau mày suy nghĩ. Anh nhận ra
hầu hết anh nói, còn Annie chỉ nghe. Tại sao thế? Và rồi, theo lời lẽ trong
thư cô gởi chỉ sau đó mấy giờ, cô đã thay đổi lòng dạ. Tại sao thế? Anh cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.