ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 304

Chương mười bảy

Giấc mơ khủng khiếp làm cho Annie thức dậy, người ướt đẫm mồ hôi, tấm
chăn mỏng mùa hè đắp trên người vấn quanh cổ cô. Cô dựa lưng trên chồng
gối mềm, cố định thần để xem thử đấy là giấc mơ hay cái gì đã làm cho cô
thức dậy. Những con chó đều im lặng. Ánh chớp nực nội trời cuối hè lóe
sáng ngoài những bức rèm che ở cửa sổ trước nhà, nhưng không có sấm.
Các con chó đâu rồi? Có lẽ chúng ngủ với Daisy sau các cánh cửa đóng kín.
Jake có lẽ ở trên lầu với Clay trong phòng đóng cửa. Elmo ngủ trong phòng
nhỏ ở hành lang phía giữa. Có lẽ ông cũng đóng cửa kín mít. Jane và Tom ở
trên tầng hai nằm phía cuối hành lang. Chắc có lẽ phòng họ cũng đóng kín
cửa. Vậy cái gì làm cho cô thức dậy? Cô càu nhàu khi nhận ra đầu gối cô
giật giật.

Jane để chai aspirin và ly trà đá, bây giờ đã hết lạnh, ở trên cái bàn gần
chiếc ghế nệm dài, phòng khi cô thức dậy và khát nước. Annie hất cái chăn
mỏng sang một bên, nắm vào tay vịn ghế dài, đứng dậy, nhăn mặt đau đớn,
rồi thận trọng tránh đè nặng lên cái chân đau. Cô nhảy lò cò qua phòng ăn,
theo hành lang dẫn đến nhà bếp. không bật đèn sáng, cô thấy Elmo đứng
nơi cửa sổ phòng ông, nét mặt có vẻ kỳ lạ.

- Có gì không ổn phải không? - Cô hỏi nhỏ.

- Không biết. Tôi nghe như có tiếng gì. Ngồi xuống đi Annie. Cô cần gì tôi
lấy cho. Duỗi chân ra đi. Tại sao chúng ta nói thì thầm như thế nầy? Tôi
không tin có chuyện gì khác thường. Nếu có, chó đã sủa rồi.

- Những con chó ở trên lầu, phía cuối trước nhà. Jane có mua cái máy phát
ra âm thanh êm dịu để cho Daisy dễ ngủ. Máy kêu cả đêm, ru ngủ như thôi
miên. Có lẽ mấy con chó cũng bị ru ngủ với Daisy. Tôi nghe có tiếng gì
đấy. - Elmo nói, giọng cương quyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.