ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 43

- Có phải cô nói với tôi không, bé?

- Phải, con là Annie đây. Chúng ta sẽ đi chơi một vòng.

- Không được. Hôm nay không được. Tôi chỉ thích về nhà. Cô thật tốt. Cô
vừa nói cô tên gì?

- Anna Daisy Clark, - Annie đáp, giọng cất cao.

- Tên hay đấy chứ. Có phải tên cô đặt theo tên một loại hoa không? Tôi
thường trồng hoa cúc trong vườn. Tôi tự trồng lấy.

- Con biết. Con thường hái hoa ấy cho mẹ.

- Lạy Chúa, tôi không nhớ.

- Bây giờ mẹ hãy cẩn thận. Xe ở đây rồi. Mẹ muốn ngồi ở trước hay ở sau.

- Chỉ đi một đoạn ngắn, cho nên ngồi đâu cũng được.

- Đi xa, mẹ à. Quãng sáu giờ mới đến. Trước hay sau? Phía sau có gối dựa.

- Thế giống bố con. Ổng luôn luôn nghĩ là mẹ cần cái gối. Tại sao con đến
đây, Annie?

- Mẹ, mẹ biết con phải không? - Annie ngạc nhiên hỏi.

- Dĩ nhiên mẹ biết con. Anna Daisy Clark. Thỉnh thoảng mẹ gọi con là Cúc
lười

[1]

mỗi khi con không lau chùi phòng của con.

- Ôi mẹ! - Annie thốt lên, giọng rươm rướm nước mắt. - Thật lâu rồi con
mới thấy chuyện xảy ra như thế này. Tom sẽ rất sung sướng khi nghe con kể
lại chuyện này.

- Tom là ai? - Norma hỏi khi bà leo vào xe. Annie đánh mạnh nắm tay vào
một bên cửa, cánh tay đau ran. Đây là lúc bà chợt nhớ như bác sĩ Mitchum
đã nói, cô vừa ngồi vào sau tay lái vừa suy nghĩ. Một thoáng chợt nhớ như
thế này là tốt. Mình phải chấp nhận tình trạng chợt nhớ thôi. Cám ơn Chúa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.