ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 61

- Phải, mình nghĩ thế. Có lẽ hắn nghĩ rằng cậu làm thế để phi tang bằng
chứng. Mình cam đoan bây giờ chắc hắn đang gọi đến người mua đồ sắt
phế liệu. Tim Annie thót lên.

- Cứ để cho hắn gọi. - Giọng cô nghe có vẻ khinh thường khiến Jane cau
mày. - Mình nghĩ thằng cha này là đồ chồn cáo, mình không thích hắn ngay
từ khi mới gặp. Hắn tinh quái. Nếu hắn quấy rầy chúng ta nữa, mình nghĩ
chúng ta phải báo cho công ty hắn biết.

- Mình đồng ý ta phải làm thế.

- Hà! Cậu phải thay mình nghe điện thoại thôi. Như thế không có gì làm
cho mình sung sướng hơn.

- Mình sẽ cố tìm một thư ký kế toán kiêm trả lời điện thoại. Mình đi một lát
sẽ về ngay. Việc này mình sẽ giao cho anh ta hay chị ta.

- Làm thế hay hơn. Mình muốn như thế. Chúc may mắn, Jane.

Annie ngồi một hồi lâu, một tay để trên máy điện thoại. Cô có nên điện
thoại cho Hãng Casey và Con trai, hay cứ để cho họ làm gì thì làm? Nếu
chiếc xe đã được ép lại thành một khối sắt, họ có thể nạy ra được không
nhỉ? Chắc họ đã tháo nệm tháo ghế ra? Hãng Casey và Con trai có đem bán
nệm và ghế ngồi đi không? Liệu anh chàng thám tử bảo hiểm có làm cho họ
sợ không? Nếu có, thì anh ta đã làm tròn nhiệm vụ của ảnh. Cô sợ khiếp
vía.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.