ÁNH SÁNG CẦU VỒNG - Trang 59

- Bằng lòng. Hôm nay mình sẽ tìm. Mình vẽ thiếp sành sõi rồi. Bây giờ
mình có thể nhắm mắt mà vẽ. Tuần trước có một anh chàng đến đây, nói
rằng ảnh muốn treo vài bức tranh của mình trong phòng trưng bày của ảnh
ở phố Charlotte. Ảnh nói bút pháp của mình gần giống Josie Edell. Mình
không biết họa sĩ này là ai, nhưng anh ta có vẻ khâm phục lắm.

- Ồ Jane, thế thì quá tuyệt. Bây giờ nhất trí rồi nhé. Cậu sẽ tìm cho chúng ta
một người làm kế toán. Mình sẽ đến đại học dán thông báo thuê người làm
bán thời gian, rồi đi đến trường Baptist College để xem tình hình ra sao.

- Vì cậu đến trường đại học, tại sao không đem đến biếu ông giáo sư ít cà
phê và bánh ngọt? - Jane láu cá hỏi.

- Tại sao cậu không lo việc của cậu? - Annie cười.

- Điện thoại reo kìa, - Jane nói.

- Điện thoại reo mãi, cậu nghe đi.

- Cậu gần hơn, - Jane đáp lại.

- Tiệm Hoa Cúc đây, - Annie vui vẻ nói.

- Cô Clark phải không, hay cô Abbott đấy?

- Annie Clark. Tôi có thể giúp gì ông?

- Tôi là Peter Newman. Giọng Annie liền trở nên gay gắt.

- Ông cần gì đấy, ông Newman?

- Tôi xin phép được xem xét kỹ chiếc xe của cô và xe của cô Abbott. Chúng
tôi kiểm tra tất cả xe hơi. Có thể tìm thấy vài sợi vải của cái bao đựng bạc
trong xe. Hiện chúng tôi có giả thuyết là tên trộm ném vào trong một chiếc
xe để mở cửa sổ, rồi sau đó tên thứ ba đến lấy.

- Chuyện này khó đấy, ông Newman à. Xe tôi bị hỏng máy cách đây ba
tuần, cho nên tôi đã bán cho cửa hàng mua đồ phế thải rồi. Tôi có thể đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.