ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 108

“Bà ấy rất tốt,” Lyra nói với giọng thản nhiên.

“Cháu làm loại công việc gì? Lầm thế nào cháu giúp bà ấy được?”

“Cháu làm các phép tính toán và tất cả chỉ có thế. Như các phép toán

trong ngành hàng hải.”

“A, cô hiểu rồi… Và cháu đến từ đâu vậy? Cho cô hỏi lại một lần nữa tên

cháu là gì?”

“Lyra. Cháu đến từ Oxford.”

“Tại sao bà Coulter lại đưa cháu đến…”

Cô ta đột ngột dừng lại vì chính bà Coulter đang đến gần. Qua cách

Adele Starminster ngước lên nhìn bà, và cách con nhân tinh của cô đang
bay một cách kích động quanh đầu chủ, Lyra có thể thấy rằng người phụ nữ
trẻ này không được mời tới bữa tiệc.

“Tôi không biết tên cô,” bà Coulter nói rất khẽ, “nhưng tôi sẽ tìm ra

trong vòng năm phút, và sau đó cô sẽ không bao giờ còn làm nghề phóng
viên nữa. Giờ thì hãy đứng lên thật lặng lẽ, không gây ồn ào, và rời khỏi
đây ngay. Tôi phải nói thêm rằng dù ai là người đưa cô đến đây thì người
đó cũng sẽ phải chịu hậu quả.”

Dường như bà Coulter được nạp vào thứ gì đó kiểu như năng lượng

anbaric. Thậm chí mùi hương của bà cũng thay đổi, một mùi nóng kim loại
đun sôi, bốc ra từ cơ thể bà. Lyra đã cảm nhận thấy nó lúc trước, nhưng giờ
cô mới thấy nó nhằm vào một người nào đó, và Adele Starminster đáng
thương không có cách gì chống chọi lại được. Con nhân tinh của cô nằm ủ
rũ trên vai cô, vỗ đôi cánh rực rỡ của nó một hai lần trước khi lả đi, và
chính người phụ nữ dường như cũng không thể đứng vững được. Né người
sang bên một cách khó nhọc, cô đi qua những người khách đang nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.