ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 117

sương khói và âm thanh lanh lảnh chói tai. Rồi sẽ đến lúc họ phải suy nghĩ
về ý nghĩa của những điều đã nghe được trong nhà bà Coulter, nhưng chưa
phải lúc này. Cuối cùng, sẽ đến lúc họ phải tìm một nơi đẻ ngủ.

Tại một ngã tư gần một cửa hàng bách hóa lớn, nơi những khung cửa sổ

chiếu sáng rực rỡ hắt ánh sáng ra vỉa hè ẩm ướt, có một cửa hàng cà phê:
một túp lều có bánh xe để một quầy hàng dưới một gờ hiên bằng gỗ. Ánh
đèn vàng hắt sáng từ bên trong và hương cà phê tỏa ra. Ông chủ cửa hàng
mặc áo khoác trắng đang lau chùi quầy hàng và nói chuyện với vài người
khách.

Thật là hấp dẫn! Lyra đã đi bộ được một tiếng đồng hồ. Ngoài trời thật

lạnh lẽo và ẩm ướt, Cùng Pantalaimon trong hình dáng con vẹt, cô đi vào
quầy hàng vàng chân để người chủ chú ý.

“Cho cháu một tách cà phê và một bánh kẹp nhé,” cô nói.

“Cháu vào hàng muộn quá, cháu yêu.” Người đàn ông đội mũ chóp cao

và quấn khăn quàng cổ lụa trắng nói với cô.

“Vâng” cô nói, quay mặt khỏi ông ta để quan sát ngã tư đông đúc. Nhà

hát gần đó vừa kết thúc buổi diễn, mọi người đang đi lại loanh quanh trong
phòng chờ, gọi xe ngựa, choàng áo khoác lên vai. Theo một hướng khác là
lối vào ga xe lửa ngầm, nơi mọi người đang túa ra, đi lên đi xuống tấp lập.

“Của cháu đây, nhóc.” Người đàn ông bán cà phê nói. “Hai si-linh.”

“Để tôi trả tiền cho,” người đàn ông đội mũ chóp cao nói.

Lyra nghĩ, tại sao lại không? Mình có thể chạy nhanh hơn ông ta, và

mình sẽ cần tất cả số tiền mình có vào việc sau này. Người đàn ông đội mũ
thả một đồng xu lên quầy hàng và cúi xuống mỉm cười với cô. Nhân tinh
của ông ta là một con vượn cáo. Nó đang treo người trên ve áo ông, tròn
mắt nhìn Lyra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.