ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 118

Cô cắn một miếng bánh và tiếp tục quan sát đường phố đông đúc. Cô

không biết mình đang ở đâu, vì cô chưa bao giờ xem bản đồ London, thậm
chí cô còn không biết nó lớn đến đâu và mình cần đi bao xa để ra ngoại
thành.

“Tên cháu là gì?” ông ta hỏi.

“Alice.”

“Đó là một cái tên đáng yêu. Để ta cho một giọt này vào cà phê của

cháu… Cho cháu ấm người lên…”

Ông ta đang mở nút một chiếc chai bẹt đựng rượu bằng bạc.

“Cháu không thích thế,” Lyra nói. “Cháu chỉ thích cà phê thôi.”

“Ta cá là cháu chưa từng uống rượu brandy kiểu này trước đây.”

“Cháu đã uống rồi, và cháu đã bị say lê lết. Cháu uống sạch cả một chai

hay gần như vậy.”

“Tùy ý cháu thôi,” người đàn ông nói, nghiêng chai rượu vào cốc cà phê

của mình. “Cháu đang đi đâu vậy, lại có một mình thế này?”

“Đi gặp cha cháu.”

“Thế ông ấy là ai?”

“Ông ấy là một kẻ giết người.”

“Ông ấy sao cơ?”

“Cháu đã nói rồi, ông ấy là một kẻ giết người. Đó là nghề của ông ấy.

Đêm nay ông ấy đang làm một phi vụ. Cháu có đem theo quần áo sạch cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.