ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 154

làm gì, ông ấy nói: Thưa quý ngài, tôi muốn đề nghị chúng ta nâng chén
chúc mừng cho tình bạn giữa Học viện Jordan và Học viện Izmir, đó là học
viện mà người Đại Thổ Nhĩ Kỳ làm việc. Và để thể hiện sự mong
muốnđược trở thành bạn bè, chúng ta sẽ đổi cốc và uống rượu cho nhau.”

“Ông đại sứ đó rơi vào tình thế khó xử, ông ta không thể từ chối uống

rượu vì đó được coi là sựxúc phạm ghê gớm. Ông ta cũng không thể uống
vì biết rượu đã bị hạ độc. Ông ta tái xanh mặt và choáng váng ngay bên bàn
tiệc. Khi ông ta tỉnh lại, mọi người vẫn đứng đó, chờ đợi và nhìn ông ta
chằm chằm. Vậy là hoặc là ông ra uống rượu, hai là phải thú nhận.”

“Vậy ông ta đã làm gì?”

“Ông ta uống rượu. Sau năm phút ông ta đã chết, trong vòng năm phút

đó ông ta đã phải chịu giày vò ghê gớm.”

“Cậu có chứng kiến chuyện xảy ra không?”

“Không, vì nữ giới không được phép ngồi tại Bàn cao. Nhưng sau đó tớ

đã nhìn thấy xác ông ta khi người ta đưa ra ngoài. Da ông ta co rúm lại như
một quả táo héo, mắt mở trừng trừng. Thực ra người ta đã phải vuốt mắt
cho ông ta…”

Và câu chuyện cứ thế tiếp diễn.

Trong khi đó, xung quanh rìa Vùng đầm lầy, cảnh sát đang gõ cửa từng

nhà, lục soát các gian gác mái cũng như nhà phụ, xem xét các thứ giấy tờ
và chất vấn tất cả những người khai là từng nhìn thấy một cô bé tóc vàng.
Tại Oxford, cuộc truy tìm còn gắt gao hơn. Học viện Jordan bị lục soát từ
những thùng rác bẩn thỉu cho đến những gian hầm tăm tối nhất, cả Học
viện Gabriel và Thánh Michael cũng vậy, cho đến khi những người đứng
đầu Học viện phải cùng lên tiếng phản đối khẳng định những quyền lợi từ
xa xưa của mình. Nhận thức duy nhất của Lyra về cuộc truy tìm là tiếng
động cơ gas của những chiếc khinh khí cầu ù ù không ngừng bay qua bay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.