ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 198

nhưng với tính khí của nó và việc dọa dẫm làm lũ chó ở đó sợ, chắc công
việc của nó cũng không kéo dài được lâu đâu.”

“Vậy nó có phải là một con phản bội lại đồng loại không?”

“Có vẻ như vậy. Tên nó là Iorek Byrnison. Ông hỏi tôi xem nếu là ông

tôi sẽ muốn hỏi câu hỏi gì, tôi đã nói với ông. Và đây sẽ là điều tôi sẽ làm
nếu là ông: tôi sẽ chộp ngay lấy cơ hội thuê một con gấu mặc áo giáp sắt,
dù nó có ở cách xa đây hơn chăng nữa.”

Lyra khó mà ngồi yên được. Tuy nhiên Farder Coram hiểu nghi thức cho

một cuộc gặp mặt kiểu này và nhón lấy một chiếc bánh mật thơm nức từ
chiếc đĩa trên bàn. Trong khi ông ăn bánh, tiến sĩ Lanselius quay sang nhìn
Lyra.

“Ta biết cháu đang sở hữu một La Bàn Vàng.” Ông nói, trước sự ngạc

nhiên ghê gớm của cô, vì cô không hiểu làm sao ông ta biết được điều này?

“Vâng,” cô trả lời, và sau đó, bị kích thích bởi cú véo của Pantalaimon,

nói thêm, “ông có muốn xem không?”

“Ta rất muốn được như vậy.”

Cô không ngần ngại đút ngay tay vào túi chiếc áo khoác da sói và đưa

ông cái bọc vải nhung. Ông mở nó ra và rất cẩn thận cầm nó lên, nhìn chăm
chú vào mặt la bàn như một học giả quan sát một mẫu vật hiếm.

“Thật là tinh xảo!” ông nói. “Tôi đã nhìn thấy một cái khác, nhưng

không đẹp được bằng cái này. Cháu có sở hữu cuốn sách để đọc nó
không?”

“Không,” Lyra bắt đầu, nhưng trước khi cô kịp nói điều gì, Farder Coram

đã lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.