ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 314

ngày nữa. Có thể sớm hơn. Tất cả những gì chúng ta cần làm là sẵn sàng
ngay khi có tín hiệu và mặc quần áo ấm ngay lập tức và chạy ra ngoài.
Không chờ đợi gì cả. Chúng ta chỉ việc chạy thôi. Chỉ có điều nếu không
mặc áo choàng, đeo giầy ống, các cậu sẽ chết cóng.”

“Tín hiệu như thế nào vậy?” Annie hỏi.

“Chuông báo cháy, như buổi chiều nay. Tất cả đã được sắp đặt. Mọi đứa

trẻ đều sẽ được cho biết, còn người lớn thì không. Đặc biệt là bà ta.”

Mắt chúng ánh lên niềm hy vọng và sự hào hứng. Thông điệp được

truyền đi khắp cả phòng ăn. Lyra có thể thấy không khí trong phòng đã thay
đổi. Khi ở bên ngoài, bọn trẻ nhanh nhẹn, hào hứng muốn chơi. Rồi chúng
nhìn thấy bà Coulter, chúng như bị mắc chứng sợ hãi đến cuồng loạn,
nhưng giờ chúng đã lấy lại được bình tĩnh và bắt đầu nói chuyện. Lyra ngạc
nhiên trước tác động của niềm hy vọng có thể đem lại.

Cô nhìn xuyên qua cánh cửa ra vào đang mở, thật cẩn thận, lúc nào cũng

sẵn sàng để cúi đầu xuống, vì có những giọng người lớn đang đến gần, rồi
chính bà Coulter xuất hiện, nhìn vào và mỉm cười với những đứa trẻ đang
hân hoan vui sướng bên đồ uống nóng và bánh ngọt, rất ấm áp và no đủ.
Một cái rùng mình tức thì lan truyền khắp phòng ăn, tất cả bọn chúng đều
cứng đờ người ra, nhìn chằm chằm vào bà.

Bà Coulter mỉm cười, đi qua không nói một lời nào. Các cuộc nói chuyện

dần dần lại tiếp tục.

Lyra hỏi:

“Họ nói chuyện ở đâu vậy?”

“Có lẽ là trong phòng họp.” Annie trả lời. “Có một lần họ đã đưa bọn

mình đến đó.” Cô nói thêm, ý chỉ cô và con nhân tinh của mình. “Có
khoảng hai mươi người lớn ở đó và một trong số họ đang giảng bài, mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.