ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 80

“Và những con ma đó đã đến, đúng như vậy đấy, chúng đến bên cạnh

giường ngủ của cháu trong tình trạng không đầu. Chúng không thể nói mà
chỉ gây ra những tiếng líu ríu, nhưng cháu biết chính xác điều chúng muốn.
Vì thế ngày hôm sau cháu đi xuống và đặt lại vị trí các đồng xu. Nếu không
có lẽ chúng đã giết cháu rồi.“

“Cháu không sợ sao?” Bà Coulter nói với giọng khâm phục. Lúc đó họ

đang ngồi trên bàn ăn tối, và như bà Coulter đã mong muốn, họ ngồi bên
cạnh nhau. Lyra lãng quên hẳn ông Quản lý thư viện ngồi bên cạnh và chỉ
nói chuyện với bà Coulter suốt bữa ăn.

Khi các quý bà rút lui để uống cà phê, Bá tước phu nhân Hannah hỏi:

“Lyra, nói cho ta biết, họ sắp cho cháu đi học đúng không?”

Lyra nhìn lại với nhìn trống rỗng. “Cháu không… cháu không biết.” Cô

nói. “Có lẽ là không.” Cô nói thêm cho an toàn. “Cháu không muốn gây rắc
rối cho họ,” cô tiếp tục với giọng lễ độ, “hay tốn kém, có lẽ sẽ tốt hơn nếu
cháu chỉ tiếp tục ở trong Jordan và được các Học giả dạy học khi họ có một
chút thời gian rảnh rỗi. Khi họ đã ở đây, có thể là họ đang rảnh rỗi.”

“Và Ngài Asriel chú của cháu có dự định nào cho cháu chưa?” Quý bà là

Học giả tại Học viện hỏi.

“Có,” Lyra trả lời, “cháu mong là như vậy. Nhưng không phải là trường

học. Chú ấy sẽ đưa cháu lên miền Bắc vào lần sau khi chú ấy đi.”

“Ta nhớ ông ấy có nói với ta về chuyện này.” Bà Coulter nói.

Lyra chớp mắt. Hai nữ Học viện nhẹ nhàng đứng dậy, dù nhân tinh của

họ, không biết là nhanh nhẹn hay lù đù, chẳng làm gì ngoài việc nhìn nhau.

“Ta gặp ông ấy tại Viện Bắc cực Hoàng gia.” Bà Coulter tiếp tục. “Thực

ra thì ta đến đây hôm nay một phần vì cuộc gặp đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.