ÁNH SÁNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 205

những gì anh ta bắt đầu - không dựa vào những thử nghiệm khừi đầu không hoàn
hảo của anh ta, mà chi dựa vào những thành tựu cao nhất, chín muồi nhất của
anh ta, - chúng ta phải xét đoán cũng như vậy về phát triển tiến hóa bản chất
chung
của thực thể được mệnh danh là con người. Và thời đại ngày nay, ngay cả
xuất phát từ quan điểm thuần túy khoa học tự nhiên, sinh vật học, cũng chẳng có
chút nghi ngờ nào rằng “tiến hóa” của các hình thức cao hơn từ các hình thức
thấp hơn mang tính chất tiến hóa “sắng tạo”, tức là hiện thực cấp bậc cao hơn
tuyệt nhiên không lấy được từ hiện thực thấp hơn, như nó là thế, mà từ tiềm năng
hiện hữu của chính bản thân nó, vốn hiện diện tàng ẩn ở trong hiện hữu cấp thấp
hơn và bộc lộ bản thân mình chỉ ở giai đoạn cao hơn. Nói ngắn gọn và đơn giản:
vì chứng minh được một gốc rễ họ hàng nào đó giữa con người và “con khỉ”, thì
từ điều này không thể nào suy ra rằng, con người “trong thực chất” không là gì
lớn hơn con khỉ, mà ngược lại, chỉ có thể suy ra rằng ngay ở “con khi” - bất chấp
mọi khác biệt về nguyên tắc của nó với con người - là một thứ gì đó đại loại như
“người em nhỏ” của con người.

Khái quát hóa suy tưởng nêu trên và gắn nó với chủ đề cơ bản của chúng ta,

chúng ta cần phải phát biểu: sự việc linh hồn con người thuộc về cõi trần gian -
sự kiện thấy rằng trong thành phần của cõi trần gian có một hiện thực mà chúng
ta gọi là con người và chúng ta ý thức được một cách trực tiếp phẩm giá cao cả
của hiện thực ấy - chứng tỏ rằng hiện thực của cõi trần gian do nó có gốc rễ họ
hàng cùng với con người, nên cũng có một giá trị và một phẩm giá cao cả nào đó.
Nếu cõi trần gian trong một ý nghĩa, với tư cách “xác thịt”', là khởi nguyên thù
địch, đối lập lại và chống đối lại tinh thần, thì trong một ý nghĩa khác, cũng tương
tự như “xác thịt” hay là “thân thể”, - lại là thứ mà tinh thần con người “hiện thân”
ở đó, là thứ mà tinh thần con người có được cho mình một lĩnh vực nhìn thấy
được và được rạng chiếu cho tác động của nó; và nếu như thân thể con người
không phải chỉ là “xác thịt” trong ý nghĩa chê bai của từ ngữ, thì đồng thời lại
cũng là “ngôi đền cho Tinh thần Thiêng liêng sống trong chúng ta, là thứ chúng
ta có được từ Thượng Đế” (Cor. 6,19), thì cả cõi trần gian như một toàn thể là
“một thân thể chung” nào đó, - là “ngôi đền” mà Tinh thần sống ở trong đó. Nếu
cõi trần gian là “súc vật” trong ý nghĩa nhục nhã mà súc vật bị đặt đối lập với
Đấng sáng tạo, như “cái chậu” đối lập với “người thợ” tạo ra nó, thì từ một
phương diện khác, cái chuyện nó được tạo ra từ tay của Đấng sáng tạo, lại có
nghĩa rằng nó mang trên mình dấu ấn của Đấng sáng tạo. Hơn thế nữa, được xảy
ra thông qua Logos, mà nếu không có Logos ấy thì “chẳng có gì được bắt đầu
hiện hữu”, đồng thời lại là bể chứa và vật liệu mà Logos ấy nhân vị hóa và như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.