ÁNH SÁNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 88

Bằng cách như vậy, tự-ý-thức mới của con người được tin mừng ban tặng

cho, cũng hàm nghĩa cả một nhận thức hoàn toàn mới về phẩm giá của mình. Ở
phương diện này tin mừng đem đến một cuộc cách mạng tinh thần vĩ đại nhất
xưa nay chưa từng bao giờ được thực hiện, - thậm chí có thể nói, là cuộc cách
mạng chân chính duy nhất,
vì rằng tất cả những cuộc chính biến mới đây nhất đặt
nhiệm vụ cho mình nâng cao trình độ tồn tại nhân bản, dù ý thức hay không ý
thức, cũng đều khai thác sức mạnh của mình từ cội nguồn tin mừng trong khi
thực hiện ý nghĩa của nó ở hình thức mang tính bộ phận và luôn ở trong dạng bị
xuyên tạc. Tất cả “những quyền vĩnh hằng của con người” được tuyên cáo sau
này đều có cội nguồn tiên khởi là “quyền hạn” được ban tặng cho người ta thông
qua đức Kitô - “quyền lực được làm bầu đoàn của Thượng Đế” (Phúc Âm. Yoan.
1, 12). Bất chấp tất cả những quan niệm phổ biến ở trong giốỉ theo Kitô giáo hay
chống Kitô giáo, tin mừng tuyên cáo không phải tính đê tiện và yếu đuối của con
người, mà tuyên cáo phẩm giá quý tộc vĩnh hằng của nó. Phẩm giá đó của con
người - phẩm giá của con ngựòỉ bất kì trong cơ sở tiên khỏỉ nơi bản chất của nó
(hậu quả của điều này: tính quý tộc ấy đã trở thành cơ sở - mà là sở chính
đáng duy nhất - cho “nền dân chủ”, tức là tính chầt toàn thể ở phẩm giá cao cả
của con người, những quyền bẩm sinh của tất cả mọi người) - được xác định bởi
mối quan hệ họ hàng với Thượng Đế (“Dòng giống của người là chúng ta”), bởi
“Thượng Đế ban cho chúng ta từ tinh thần của Người” tức là sở Thần-nhân
của thực chất nhân bản.

Những lí tưởng tự do, bình đẳng, tình huynh đệ có ở trong đó ngọn nguồn

tiên khởi đích thực của mình. Những đứa con của chúa tể - những đứa con của
chúa tể trên trời - theo chính thực chất của mình đều tự do; và toàn bộ Tân Ước
dựa trên tin mừng, chứa đầy những nhắc nhở về “tự do ở vinh quang của những
đứa con Thánh thần” cùng những lời kêu gọi đến với tự do ấy: “hỡi những người
anh em, các bạn được kêu gọi đến với tự do” (Gal. 5,13), vì rằng “Tinh thần
Thượng Đế ở đâu thì có tự do ở đó” (2 Cor. 3,17). Và những đứa con của chúa tể
chính là trong tư cách như thế, đều bình đẳng ở trong phẩm giá của mình; khác
biệt giữa Hi Lạp và Do Thái, giữa nô lệ và người tự do là không có hiệu lực trong
quan hệ đối với họ, vì rằng tất cả bọn họ đều là những đứa con của Thượng Đế
như nhau, hay nói như vị tông đồ “Đức Kitô là tất cả và ở trong tất cả”. Và sau
cùng, tình huynh đệ hiển nhiên là mối quan hệ giữa những đứa con của Người
Cha chung; theo thực chất nó đặt ra tính chất chung là con của Thượng Đế. Toàn
bộ những yêu sách của chủ nghĩa nhân văn gần đây nhất đều có tin mừng như
ngọn nguồn tiên khởi về tình trạng con người là con của Thượng Đế, và cơ sở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.