ANH SẼ MÃI YÊU EM NHƯ VẬY! - Trang 119

“Lần này em phải phạt bà ấy! Thật quá đáng! Thẩm Minh bị thương

nằm viện, nhưng bà ấy lại ở nhà chơi mạt chược! Hừ, nếu đêm nay bà
không mang canh gà đến bệnh viện, em sẽ không đi học!”

Nghiêm Hi Quang nắm tay lái, bất đắc dĩ cười khẽ một tiếng.

Thẩm Mộc Tinh nói: “Bình thường em luôn nghe lời mẹ, mẹ bảo em

thi trường nào, em liền thi trường đó, mẹ không cho em mặc váy, em mặc
quần jean, mẹ không cho em dùng internet, em cũng không dùng... À
không đúng, có một lần, là để tìm anh.”

Nghiêm Hi Quang giống như đang nhìn một đứa trẻ, lúc cô tức giận

giống một đứa trẻ như đúc, tự cho rằng bản thân lợi hại, nhưng một chút
lực sát thương cũng không có.

“Nhưng em không thể cái gì cũng nghe lời mẹ, đúng không? Mặc dù

em là do mẹ sinh ra.” Thẩm Mộc Tinh oán trách.

“Vậy em muốn thế nào?” Anh tùy ý ứng phó tính tình của cô.

“Có một số việc mẹ không nên quản em...”

“Ví dụ như?”

“Chuyện yêu đương,“ Cô quay đầu nhìn anh: “Ví dụ như em thích ai,

muốn ở bên ai, mẹ không được quản.”

Thẩm Mộc Tinh nói xong câu đó tinh tế nhìn nét mặt anh, không khéo

đúng lúc đi qua ngã rẽ, anh quay đầu, chỉ để cho cô một bóng lưng.

Xe rẽ xong, lúc anh quay mặt lại, là khuôn mặt thờ ơ không cảm xúc.

Thẩm Mộc Tinh chu miệng, dựa vào phía sau, cảm thấy nhàm chán

đến cực điểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.