ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 101

ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI

Dạ Mạn

www.dtv-ebook.com

Chương 11

Buổi tối, đêm khuya vắng người, Chử Duy Nhất khắp người ê ẩm, luyện

tập lái xe, cô thật còn có loại cảm giác cái giường đang lắc lư. Quá dồn sức
vào tập lái xe, nên tẩu hỏa nhập ma.

Chử Duy Nhất trằn trọc, khuôn mặt và thanh âm của Tống Khinh Dương

càng không ngừng hiện lên trong đầu.

Cô càng nghĩ càng khó chịu, một ý nghĩ bỗng nhảy ra.

Sao Tống Khinh Dương tốt với cô như thế?

Khởi đầu từ Thượng Hải vô tình gặp được, đến phỏng vấn anh, rồi đến

anh tập lái xe, bọn họ căn bản không quen thuộc, nhưng anh lại giúp cô hết
lần này đến lần khác. Lẽ nào chỉ bởi vì nể mặt của Lý hiệu trưởng?

Lẽ nào anh ta có ý với mình?

Anh ta vừa ý mình?

Chử Duy Nhất ngồi xếp bằng ở đằng kia, càng nghĩ càng loạn, không thể

làm gì khác hơn là gửi giọng nói cho Tiêu Tiêu.

“Tiêu Tiêu, cậu nói một người đàn ông vô duyên vô cớ đối tốt với một

người con gái, có phải thích người con gái đó hay không?”

Mãi đến mười một giờ Tiêu Tiêu mới trả lời.

“Ai đối tốt với cậu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.