ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 129

ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI

Dạ Mạn

www.dtv-ebook.com

Chương 14

Đường Vi đều ở đây hỏi một mạch chuyện về Si Thanh Viễn, sinh nhật

của anh, chòm sao của anh, trường của anh, chuyên ngành của anh.

Chử Duy Nhất trả lời từng cái.

“Duy Nhất, rốt cuộc các cậu là họ hàng nào?’’

“Anh ấy là họ hàng bên mẹ tớ.’’ Chử Duy Nhất chỉ có thể nói vậy.

“Trong vòng ba đời?’’

Chử Duy Nhất thở ra một hơi, “Vi Vi, tớ đã rất nhiều năm cũng chưa liên

lạc với anh ấy, kỳ thực tớ cũng không biết rõ anh ấy.”

“Tớ hiểu, cậu yên tâm đi, cậu giúp tớ bắc cầu, còn lại để tự tớ.’’

Chử Duy Nhất vẻ mặt có chút khó khăn, “Anh ấy thích một mình, có lẽ

nói đã quen một mình rồi. Chữ viết anh rất đẹp, từ nhỏ đến lớn thầy cô đều
khen ngợi anh.’’

“Oa, người bệnh tìm anh ấy xem bệnh không cần lo lắng xem không

hiểu.”

“Tớ chưa xem qua chữ viết anh ấy trên bệnh án.” Chử Duy Nhất cười

cười, bởi vì cô đang cố gắng quên đi tất cả quá khứ.

Đoạn tình yêu chưa bao giờ bắt đầu đã kết thúc kia của cô, đã không thể

nào rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.