ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 150

Đường Vi một tay kéo lấy cánh tay cô, “Có chuyện gì?’’

Chử Duy Nhất mới sẽ không nói cô đã ở nhà trọ của Tống Khinh Dương

một đêm. “Vô tình gặp được.’’

Đường Vi mới không tin, không thì mấy năm nay cô làm ký giả đều vô

ích. “Trò vặt, muốn gạt tớ sao? Các cậu sẽ không có chuyện gì thật ư?’’

“Giữa chúng tớ rất trong sạch!’’ Tống Khinh Dương ngủ cũng khóa cửa.

Đường Vi nhìn Chử Duy Nhất từ trên xuống dưới, không phát hiện manh

mối gì.

Chử Duy Nhất lại hỏi cô, “Sao cậu ngày hôm qua nói chuyện tớ tăng ca

cho Si Thanh Viễn.’’

“Chúng tớ thuận miệng hàn huyên chút thôi, anh ấy tới đưa dù cho cậu

à? Bác sĩ Si thật là một người tốt. Nghề nghiệp tốt, người lại suất, sao lại 28
tuổi, còn chưa có bạn gái nữa.’’

Chử Duy Nhất lấp lửng hai khoảng mà trả lời một câu, “Có lẽ là chưa

gặp được người thích hợp thôi.’’

Tống Khinh Dương lái xe đến nơi ở của ông nội bà nội. Hôm nay bà cụ

phải đi nằm viện, cho nên tất cả mọi người đều tới.

Lúc anh đến, chú nhỏ đang ở trong sân gọi điện thoại. Tống Khinh

Dương vẫy vẫy tay với chú ấy, chú nhỏ thấy anh tới, cách điện thoại di
động nói vài câu. “Thứ bảy lại đến nói tiếp. Tôi cúp trước, không cần ngủ
lại đâu, thức dậy đi ăn sáng đi.’’

“Chú nhỏ - “Tống Khinh Dương gọi. Tống Cảnh Xuyên đã hơn ba mươi,

còn chưa kết hôn, trong nhà cứ thúc giục suốt. Nếu như bà nội Khinh
Dương không sinh bệnh, anh ta phỏng chừng cũng sẽ không trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.