ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 177

Si Thanh Viễn tham gia hoạt động rất ít, “Ngày đó không có ca thì tôi

đi.’’

“Tốt quá, bác sĩ Si, anh có thể tới nhất định mọi người rất vui. Ngay cả

có ca, nhất định tìm người đổi với anh.’’

“Bảo bác sĩ Triệu đi.’’

Bác sĩ Triệu rất buồn bực, dựa vào cái gì chứ?

“Bởi vì anh là người có gia thế.’’

Si Thanh Viễn cười cười, để tùy bọn họ sắp xếp.

Sau khi trở về, Chử Duy Nhất càng nghĩ càng cảm thấy mình ở trước mặt

Tống Khinh Dương cái gì cũng có thể nói được, ngay cả em bé cũng bàn
bạc. Cô rơi vào trong kiểm điểm mình.

Lúc cô đang viết tiểu thuyết, nhận được một tin nhắn.

“Thật ra Trung Quốc cũng có rất nhiều em bé xinh đẹp, chỉ cần gien cha

mẹ tốt.’’ Tống Khinh Dương.

Chử Duy Nhất rầu rĩ, anh có ý gì. Có phải gửi nhầm rồi không?

Cô cũng không trả lời lại.

Tống Khinh Dương cho rằng ám hiệu của anh đã đủ rõ ràng, gien của

anh và cô cũng không tệ, con của bọn anh khẳng định sẽ xinh. Còn thiếu
một câu, Chử Duy Nhất, hai chúng ta sinh con đi.

Tống Khinh Dương hỏi Trác Thiên theo đuổi con gái như thế nào?

Trác Thiên nín cười, mặt đỏ rần, “Tống thiếu, cậu ở Đức nhiều năm như

thế, nhưng mà một người bạn gái cũng không có sao?’’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.