ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 275

Tống Khinh Dương mua xong thuốc, ánh mắt liếc về cái hộp bên cạnh.

Chử Duy Nhất tiến lên, “Còn muốn mua thêm gì à?’’

Tống Khinh Dương quay đầu nhìn cô một cái, cầm một hộp đi tính tiền.

Khuôn mặt Chử Duy Nhất lại đỏ lên trong nháy mắt, nhân viên cửa hàng

không khỏi nhìn cô nhiều hơn. Cô lúng túng đi thẳng ra ngoài, đi mấy bước
ở cửa, đại não chợt có gì hiện lên rồi biến mất, trong nháy mắt đã hiểu lời
thì thầm Tống Khinh Dương vừa nói với cô.

Tống Khinh Dương xách đồ ra ngoài, Chử Duy nhất thẹn quá hóa giận,

không để ý đến anh.

“Ai, anh đừng đi bên hồ, nếu người ta còn ở chỗ này thì sao.’’

Chử Duy Nhất nghiến răng nghiến lợi.

Tống Khinh Dương kéo cô, “Tiểu khu nhiều người như vậy, người ta

không nhớ được em đâu.’’

“Không biết xấu hổ!’’ Chử Duy Nhất mắng.

Tâm tình Tống Khinh Dương rất tốt, “Đi về nhà thôi.’’

Chử Duy Nhất nghe lời này vào tai càng cảm thấy ái muội hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.