ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 273

Tống Khinh Dương cảm thấy một dòng điện mãnh liệt kích thích trái tim

anh, anh mất tự nhiên nói, “Có thể là thế.’’

“Em xuống lầu mua thuốc thoa ngoài da, anh chờ chút.’’ Nói rồi cô nhảy

xuống giường.

“Em ở lại đi, anh đi mua.’’ Tống Khinh Dương cầm lấy áo T – shirt và

quần thường, ngay trước mặt Chử Duy Nhất, thay vào một cách tự nhiên.

Chử Duy Nhất cầm nội y vào toilet thay quần áo, cùng anh xuống lầu.

Ánh trăng đu đưa, đèn đường u ám.

Hai người đi trên con đường nhỏ, gió đêm phớt nhẹ, mang theo cảm giác

se se lạnh.

Tống Khinh Dương nói cặn kẽ bố cục tiểu khu với cô, vị trí siêu thị,

phòng tập thể thao. Khi anh từ Đức về đã ở chỗ này, đi làm rất tiện. Mặt
khác, anh cũng muốn một không gian thuộc về mình.

Tống Khinh Dương dẫn cô đến hồ nhân tạo, không bao lâu, bọn họ đã

đến nơi.

Uốn lượn loanh quanh.

Chử Duy Nhất bắt đầu nghi ngờ, “Tống Khinh Dương, hình như đi lầm

đường.’’

Tống Khinh Dương nhìn chung quanh, ghế gỗ bên phải đã có người,

nhưng mà – anh khẽ nhíu mày.

Chử Duy Nhất lấy điện thoại di động ra, lẩm bẩm nói, “Em mở định vị

Baidu, a, chúng ta có phải gặp phải quỷ đả tưởng hay chăng.’’

“Đi thôi.’’ Anh kéo tay cô, tiến lên đi về bên trái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.