ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 282

Đến khi đến bàn hai bạn học cao trung kia, cục diện nhất thời náo nhiệt

lên.

Chử Duy Nhất bưng ly đứng phía sau tân nương, mấy người đó trêu đùa

cô dâu không thành, tất cả ánh mắt đều chuyển hướng đến trên người Chử
Duy Nhất.

Lam Nguyệt tự nhiên giới thiệu, “Bạn ngồi cùng bàn cao trung của tôi,

các cậu không được làm bậy.’’

“Đều là bạn học, Lam Nguyệt nói lời này giống như chúng tôi là kẻ

ngang ngược không bằng, đến đây, tôi mời cô một chén.’’

Chử Duy Nhất giơ ly lên, “Các bạn học, tôi cạn rồi cậu tùy ý.’’ Điệu bộ

kia rất tức giận, thực sự là đang uống nước sôi!

“Uống ít một chút.’’ Tống Khinh Dương ung dung thản nhiên đứng cạnh

cô lên tiếng, âm điệu không cao, đủ để mấy người xung quanh có thể nghe
được.

“Ái chà chà, Tống Khinh Dương cậu học được thương hoa tiếc ngọc từ

lúc nào.’’

Bầu không khí trên bàn yên tĩnh trong nháy mắt. Ai không biết Tống

Khinh Dương, chỉ thấy anh lại lấy ra một chiếc áo khoác, nhẹ nhàng khoác
lên vai Chử Duy Nhất.

Chử Duy Nhất nhìn thoáng qua, khăn lụa màu xanh nhạt, chất liệu mềm

mại, chỉ là trang phục của cô bây giờ chính là – hoa hồng phối xanh lá. Ánh
mắt của con trai khoa tự nhiên không thể yêu cầu cao được.

Sau khi qua bàn này, phù rễ không ân cần nữa.

Tống Khinh Dương tao nhã ngồi ở tại chỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.