ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 350

Tống Khinh Dương nghiêm mặt, “Em không nghe thấy điện thoại di

động rung sao?’’

Chử Duy Nhất vội vàng lấy điện thoại ra, ba cuộc gọi nhỡ, hai tin nhắn.

Trên gạch bóng người bọn họ chồng chéo lên nhau, kéo dài mờ nhạt.

Tống Khinh Dương trầm giọng mở miệng, “Em có phát hiện anh thường

gọi điện cho em hay không, em không nhận được cũng chẳng nghe được.’’
Anh cúi đầu nhìn cô, khẽ thở dài nhỏ đến mức chẳng nghe được. “Duy
Nhất, anh cũng sẽ có cảm giác mất mát, anh cũng sẽ cảm thấy không an
toàn.’’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.