ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 87

Nhìn nhiều hơn vài lần cũng không có ích gì, người ta đã là danh hoa đã

có chủ rồi.

Có người gửi tin đến, là Tiêu Tiêu: Một mình?

Chử Duy Nhất: Đúng vậy, ở nhà.

Tiêu Tiêu: Vị Tống tiên sinh kia sau đó thế nào? (bát quái a)

Chử Duy Nhất: Anh ta có bạn gái rồi.

Tiêu Tiêu: Cậu hỏi rồi?

Chử Duy Nhất: Đồng nghiệp thấy.

Tiêu Tiêu: Vậy thì thật là đáng tiếc. Tâm tình không tốt à?

Chử Duy Nhất buồn bực, rõ ràng là cách cái máy vi tính, cô ấy khi nào

đổi thành thần côn rồi?

Tiêu Tiêu: Chuyện tình cảm có vài người rất nhẹ nhàng là có thể đạt

được, có vài người lại phải trải qua thiên hạnh vạn khổ. Duy Nhất, Hứa
Thiệu sau khi tốt nghiệp phải về thành phố D.

Chử Duy Nhất hơi sững sờ: Vậy còn cậu? Cậu nhưng vẫn đi với cậu ta

sao?

Tiêu Tiêu: Tớ còn chưa biết.

Tiêu Tiêu là người Quảng Đông, cha mẹ vẫn mong muốn cô có thể trở

về. Cô và Hứa Thiệu từ đại học đã bắt đầu nói chuyện, lúc thi nghiên cứu,
Hứa Thiệu báo ở Phục Đán(1) cô ấy liền báo ở Giao đại(2). Tình cảm như
vậy nếu như cuối cùng vẫn không có cách ở cùng nhau, cô thực sự không
bao giờ tin tưởng ái tình nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.