ANH TRAI EM GÁI - Trang 253

“Lui ra! Lui ra!” An An vừa gạt đám người, chưa len được vào trong đã
nghe thấy tiếng đàn ông: “Dương An, có đi theo chúng tao không?”

Khó khăn lắm mới chen được vào trong, cảnh tượng trước mắt thật bất
ngờ: Mai Mai đầu tóc xổ tung, một chiếc giày tuột khỏi chân, co ro góc
tường, trong tay ôm chặt thứ gi đó, xung quanh toàn những gã lạ, mặt mày
hung dữ; xem ra họ đang gây sự với chị.

“Đồ lưu manh! Tại sao chúng mày bắt nạt chị tao?” An An tức điên xông
lên, bước đến gần chị: “Chị đừng sợ, có em đây…” Cô vỗ nhẹ vào vai Mai
Mai, chợt nhớ lời hứa với mẹ từ thuở nhỏ, “ra đường phải bảo vệ chị”. Lúc
này, cô đã hiểu lời mẹ, chị gái luôn cần bảo vệ!

“Khốn kiếp!” An An đứng lên: “Đứa nào bắt nạt chị tao?” An An bắt
chước giọng Trùng Khánh quát to, mặt vênh lên, chứng tỏ mình không dễ
bị bắt nạt.

Mấy gã thoạt đầu hơi sững người, nghĩ ở đâu ra con bé giống hệt thế này,
sau thấy vẻ ngang ngạnh của cô, chúng phì cười.

“Cười cái con khỉ! Tao và chị phải đi, chúng tao không có thời gian với lũ
chúng mày!” An An biết không thể đấu lại bọn này, kéo tay chị đứng dậy,
toan bỏ đi.

“Dương An?”
“Ai?”

“Thì ra cô mới là Dương An?” Người vừa nói bước ra, trố mắt nhìn hai cô
gái: “Ồ, rất giống, hèn nào các ông anh nhầm lẫn.”

An An cau mày nhìn người lạ, lại nhìn đám đông, nghi hoặc hỏi: “Ai
vậy?” Thấy quen quen nhưng không nhớ ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.