ANH TRAI EM GÁI - Trang 254


“Ai hả? Ha ha, sao cô em chóng quên thế?” Hắn cười sằng sặc, vẻ giễu
cợt, bọn người xung quanh cũng hô hố cười theo.

An An tức đỏ mặt, nói to: “Vớ vẩn! Em nào? Ai quen…?” Bỗng một ý
nghĩ vụt lóe qua đầu. Chẳng phải là…? “Anh là Lý Khoa ư?”

Sao lại gặp hắn trong hoàn cảnh thế này? Hắn mang theo nhiều người vây
lấy hai chị em, rốt cuộc có ý định gì, đầu nghĩ nhanh làm sao gọi điện thoại
cầu cứu.

“Nghĩ ra rồi hả?” Lý Khoa ngắm nghía hai chị em từ đầu đến chân. An An
nổi da gà trước ánh mắt của hắn. “Giống nhau lắm! Ta đang nghĩ tại sao lại
không thấy cái sẹo trên trán, thì ra là sinh đôi, tốt! Hai người càng tốt!” Lý
Khoa cười gằn, lẩm bẩm, nét mặt độc ác. Nhìn kỹ, mới mấy năm mà Lý
Khoa thay đổi quá nhiều, gã để râu, tóc dài, mắt hung dữ, như một tay anh
chị giang hồ, hoàn toàn không còn dấu vết của một vận động viên điển trai,
mê đá bóng ngày nào.

“Lý Khoa, anh mang nhiều người đến bắt nạt chị em chúng tôi, rốt cuộc là
vì cái gì?” An An nói, giọng đấu dịu, cô đã thấy gã đứng sau Lý Khoa đeo
một con dao dài sáng loáng. Mình thì không sao, chỉ sợ chị bị tổn thương.
“Thế nào? Đều là người quen cả, chuyện gì cũng có thể giải quyết, sao cần
nhiều người như vậy, bắt nạt phụ nữ, tin đồn ra ngoài không hay.”

“Ha ha, con lỏi khôn, biết điều!” Gã đứng sau Lý Khoa phá lên cười:
“Hay lắm! Tao khoái con này!” Gã nhìn xoáy vào An An, đoạn quay sang
Lý Khoa, hất hàm: “Tiểu Lý, mang các cô em đi!” Gã ra lệnh.

“Vâng, vâng!” Lý Khoa quay người, gật đầu lia lịa.

Đến lúc này An An mới thấy tình thế nghiêm trọng. Cô rời Mai Mai, tiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.