ANH TRAI EM GÁI - Trang 257


Nhưng Mai Mai nắm chặt tay em không muốn đi, cả hai đều lưu luyến.

“Chị đi đi, yên tâm, em không sao đâu, anh này là bạn hồi phổ thông của
em.”

Cả bọn Lý Khoa cười ồ, không khí sôi nổi hẳn lên. Mai Mai lườm bọn
chúng, vẻ hung dữ.

“Chị đi đi, em không sao đâu.” An An nói, sốt ruột vì thấy chị không chịu
đi.

Mai Mai vẫn đứng yên lau nước mắt, nhìn xuống đất. Theo ánh nhìn của
chị, An An thấy bức tranh bị bọn côn đồ giẫm lên, đó là bức vẽ anh trai.

An An hiểu ra, bước lên trước, tiến lại gần gã đại ca, mỉm cười lấy lòng
hắn: “Tôi nói điều này, đại ca, sau này mọi người đều là bạn bè, có thể
nương tay,…cái này…”, đoạn cô chỉ bức chân dung dưới chân gã.

“Cái gì? Cái này hả?”, hắn chửi tục, “Tờ giấy nát này làm sao?”, rồi hắn
lấy mũi giày di di lên bức họa, bức hoạ đầy đất rách bươm, “Nói xem, tờ
giấy này thế nào?”

An An nhìn ánh mắt đau đớn của chị gái khi bức chân dung bị rách; chị co
rúm người, mặt trắng bệch, môi run run.

Đúng lúc đó, còi xe cảnh sát rú vang. An An ngẩng đầu, một chiếc xe
cảnh sát xuất hiện ở đầu phố, cô thở phào. Bỗng Mai Mai lao vào gã đầu sỏ
như một con thú dữ, miệng hét lên những âm thanh hoang dại, điên cuồng
An An chưa bao giờ thấy. Chị lúc nào cũng điềm tĩnh, nhẹ nhàng.

Mai Mai nắm lấy tay gã nọ cắn, mặc hắn đánh tới tấp vào đầu, nhất định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.