ÁNH TRĂNG - Trang 128

Rõ ràng giờ đây, đối với nhân viên của Victoria, Tsukimori Youko đã trở

thành một phần không thể thay thế trong quán.

“Thế tại sao thám tử Konan lại đến đây gặp cậu?”

“Tôi chịu! Tôi cũng muốn biết điều đó lắm đây.”
Bất thình lình Mirai tròn mắt.
“Oa! Này Nonomiya! Anh cớm kia đá lông nheo với tôi kìa!”

“Anh ta là một tay chơi đấy, như vẻ ngoài thế kia.”
“Aah, tôi muốn đấm vào mặt anh ta một cái quá...”
“Xin can, dù sao anh ta cũng là cảnh sát đấy.”

“Cậu phải suy nghĩ thật kỹ khi quyết định giao du với ai đó đấy.”
“Đúng là vậy thật...”
Tôi hoàn toàn không muốn nghe bà chị này thuyết giáo tí nào. Tuy nhiên

điều làm tôi chán nhất là chị ấy nói tuyệt đối đúng.

Khi tôi mang ra tách café Konan gọi thì anh ta, vốn dĩ chẳng thể biết

được sự khó chịu của tôi, liền tuôn một tràng thao thao bất tuyệt.

“Đây chính là ví dụ cho điều anh nói là nhãn quang sắc bén. Anh nhận

thấy một cái nhìn khác lạ trong mắt cô em kia. Làm anh phải rùng mình
luôn! Em chắc vẫn chưa tin ngay đâu, nhưng anh không thể ngoảnh mặt với
M cũng như cái nhìn ấy. Anh bị những thứ ấy cuốn hút, à, gọi là những phụ
nữ mạnh mẽ nhỉ, em biết không. Cô ấy tên gì? Bao nhiêu tuổi? Hoa có chủ
chưa? Nonomiya à, em vui lòng giới thiệu anh với cô ấy nhé!” Anh ta vừa
lải nhải vừa nhìn chằm chẳm vào chị Mirai trong bếp kiểu như không hề
biết gì đến từ “tôn trọng”.

“Anh không có gì khác hơn để làm ngoài việc đến đây sao?”

“Làm gì! Ngay cả hẹn hò cùng bạn gái anh còn không có thời gian này!

À, mà anh mày sẽ không nói mình hẹn hò với cô nào đâu đấy, nhóc con ạ”.

“Không quan tâm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.